Tô Ngọc thật sự có chút ngơ ngác.
Khoảnh khắc cúp điện thoại, cô thậm chí còn nghĩ, đây là lần đầu tiên trong đời cô hy vọng giáo sư hướng dẫn sẽ giao việc cho mình, để cô có lý do chính đáng để vào thứ bảy có thể tránh xa sự ồn ào, tránh xa khói lửa của đàn ông.
Tô Ngọc không nói với Chu Viễn Nho về chuyện của Tạ Trác.
Anh vẫn là bí mật mà cô che giấu như bưng.
Trên cơ sở này, Tô Ngọc đã suy nghĩ nghiêm túc một vấn đề, Tạ Trác sẽ không phải là đang theo đuổi cô đấy chứ?
Tuy nhiên, ranh giới của việc theo đuổi rất mơ hồ.
Tạ Trác đã đưa Tô Ngọc về vài lần, lần đầu tiên là vì bạn học cũ gặp lại ôn chuyện, lần thứ hai là vì chân cô bị thương, anh vì lịch sự mà đưa cô về một đoạn, sau đó mời cô ăn cơm, là do Trần Tích Chu yêu cầu, hơn nữa lần đó cũng có mời người khác.
Về phần vở kịch——
Anh nói, người có thể nghĩ đến để đi cùng, chỉ có Tô Ngọc.
Người khác tặng vé, anh lại không muốn đi một mình, nên đến hỏi cô.
Nghe có vẻ không có gì đáng trách.
Có lẽ cô đã nghĩ nhiều rồi.
Tô Ngọc gửi tin nhắn cho Giang Manh, lơ đãng trò chuyện vài chuyện khác.
Sau đó nói: [Đúng rồi, mấy hôm trước Tạ Trác có mời bọn tớ ăn cơm]
Trông có vẻ không cố ý, thực ra đã đắn đo từ ngữ rất lâu, cô đã lược bỏ phần sau, thiết kế một cách tỉ mỉ câu "bọn tớ", dùng giọng điệu tán gẫu gửi đi, lại nhận được một câu của Giang Manh: [Thế nào, có phải càng ngày càng đẹp trai không? Có khí chất đàn ông hơn trước đây nữa]
Tô Ngọc: [Ừm ừm, đúng vậy]
Nói chuyện quá tùy tiện, đến nỗi Giang Manh rất nhanh đã nhảy qua chủ đề này, không nói gì khác nữa, Tạ Trác vẫn không có sức hút bằng thần tượng của cô ấy: [Link: Sân khấu Music Bank 1104《xxxx》…]
Giang Manh: [Mau xem góc quay này đỉnh quá đi! [mắt lấp lánh]]
Thần tượng Hàn Quốc thay thế thế hệ mới khá nhanh, nhưng Giang Manh rất chung tình, vẫn còn theo đuổi những người của mười năm trước.
Tô Ngọc rất hưởng ứng: [[mắt lấp lánh][mắt lấp lánh] Đẹp trai quá đi!]
Giang Manh: [Phải không!! Tớ đã xem đi xem lại cả ngày rồi!]
Tô Ngọc: [Ừm ừm!]
Tiếp đó, màn hình im lặng một phút.
Tô Ngọc: [Đúng rồi, tớ muốn hỏi một vấn đề]
Giang Manh: [Gì vậy, cứ nói đi]
Tô Ngọc: [Tạ Trác có từng theo đuổi ai, hoặc là yêu đương bao giờ chưa?]
Giang Manh thẳng thắn nói: [Chắc là không nhỉ?]
Giang Manh: [Nếu mà yêu đương, chắc chắn sẽ không giấu giếm đâu.]
Giang Manh: [Nên cậu không biết, thì khả năng cao là không có.]
Giang Manh: [Sao vậy, cậu đang theo đuổi cậu ấy à?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!