Tô Ngọc hỏi thật hay giả.
Tạ Trác lại khoảng hai phút không trả lời.
Trong quá trình nôn nóng chờ đợi câu trả lời của anh, Tô Ngọc bấm vào ảnh đại diện của anh xem thử. Là một chú cún con, một chú chó Golden retriever nhỏ nhắn vô cùng xinh xắn đáng yêu, được chủ nhân của nó đỡ cổ, chú chó nhỏ toe toét miệng, cười vô lo vô nghĩ với ống kính.
Bàn tay của người chủ là bàn tay cô đã từng nắm trong mơ.
Đeo một chiếc đồng hồ đeo tay phong cách doanh nhân ưu tú, mặt đồng hồ màu xanh biển, kim đồng hồ màu vàng, cổ tay bị bó chặt gầy gò xương xẩu, những ngón tay có khớp xương rõ ràng ẩn hiện giữa bộ lông của chú chó.
Tô Ngọc rất thích chó mèo, nhưng trước khi trưởng thành gia đình không cho nuôi, nên cô thường đến nhà Từ Nhất Trần để v**t v* chú mèo mướp của cậu ta, sau khi lên đại học Tô Ngọc vẫn luôn ở trong ký túc xá của trường, càng không có khả năng nuôi thú cưng.
Suy nghĩ lung tung một hồi, phát hiện anh vẫn chưa trả lời, Tô Ngọc chủ động đề nghị: [Vậy tớ đền cho cậu một chiếc nhé?]
Rất nhanh, Tạ Trác đã gửi tin nhắn thoại, anh có lẽ vừa mới tắm xong, tiếng ồn của máy sấy tóc bị tắt đi sau một giây, sau đó là giọng nói trêu chọc mang theo ý cười của anh: "Trêu cậu thôi, lời nào cũng tin à?"
Tô Ngọc thở phào một hơi, một tảng đá trong lòng đã rơi xuống đất.
Nếu thật sự bắt cô đền, cô có lẽ còn không dám mở miệng hỏi giá.
Tô Ngọc không nhịn được hỏi anh: [Ảnh đại diện là chú chó của cậuh à? Hay là ảnh trên mạng?]
Tạ Trác: [Ừm]
Anh nói: [Mới được ba tháng tuổi]
Một lúc sau, một đoạn video được gửi đến.
Tô Ngọc bấm vào xem, là quay ở nhà anh, cách bài trí và trang trí tối giản, khiến cô nhớ đến ngôi nhà của Tạ Trác mà cô đã từng đến rất lâu về trước. Gu thẩm mỹ và phong cách, y hệt nhau.
Trong đoạn phim, chú chó nhỏ nằm cuộn tròn trên tấm thảm lông san hô tắm nắng sớm, đang lè lưỡi, vui vẻ nhìn về phía Tạ Trác.
Anh khẽ gọi về phía đó: "Oscar, qua đây chào em gái đi."
Vì điện thoại ở rất gần anh, giọng nói trầm và nhạt này lướt qua tai cô, như thể đang hôn lên vành tai cô, khiến ánh mắt Tô Ngọc khựng lại.
Tô Ngọc vừa mới dậy sớm dùng nước lạnh rửa mặt, lại không khỏi nóng bừng mặt.
Oscar như thể vẫn luôn chờ đợi lời kêu gọi, nghe tiếng liền lao tới, vẫy đuôi nhảy lên người Tạ Trác.
Ống kính theo đó quay đến chân anh.
Tạ Trác mặc quần dài kiểu mặc nhà thoải mái, móng vuốt của chú chó đặt trên đầu gối anh, ống kính quay cả khuôn mặt chú chó, trong tiếng thở hổn hển của Oscar, xen lẫn tiếng cười cưng chiều của người đàn ông, từng tiếng từng tiếng rất nhẹ, khoảng cách quá gần, nghe đến mức tai Tô Ngọc nóng bừng.
Cô xem đi xem lại chú chó.
A a a a a.
Đáng yêu quá đáng yêu quá.
Muốn v**t v* nó đến trụi lông luôn!
Tô Ngọc tâm trạng phấn khích gõ chữ: Tớ có thể đến nhà cậu chơi với nó không?
Gõ xong, cô đột nhiên bình tĩnh lại.
Tách tách tách.
Từng chữ từng chữ, đều bị xóa hết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!