Chương 11: Lương Thế Kinh: Sau Này Có Thể Sẽ Càng Ngày Càng Đau

Giữa trưa

Ôn Ngôn vô cùng xấu hổ bước ra khỏi phòng, hôm qua mới lập flag phải dậy sớm, vì không có điện thoại nên còn nhờ Kỷ Lãnh sự 7 giờ gọi cậu dậy, ừm, cậu nghĩ chắc là do mình không nghe thấy, hoàn toàn không nghĩ đến việc Kỷ Lãnh sự có gọi hay không.

"Chào buổi sáng ngài Ôn." Kỷ Lãnh sự với nụ cười như gió xuân ấm áp bước ra khỏi thang máy, xem ra là đến gọi cậu ăn trưa…

Bữa trưa trong phòng ăn nhỏ đã được chuẩn bị xong, vốn dĩ Ôn Ngôn còn lo lắng Lương Thế Kinh có oán giận không, không ngờ Lương Thế Kinh trông có vẻ tâm trạng không tệ, đang gọi điện thoại ở sân sau.

Cậu bấm mở công tắc vòng cổ, vì đã uống thuốc giảm đau trước nên cũng đỡ.

Vài phút sau Lương Thế Kinh đi vào, bữa cơm này hai người ăn trong im lặng, cho đến khi bầu trời truyền đến tiếng gầm rú của cánh quạt trực thăng.

"Ăn xong rồi?" Lương Thế Kinh nói.

Ôn Ngôn gật đầu.

Họ lên trực thăng trên bãi cỏ, đến sân bay tiếp tục đổi sang máy bay để đi tiếp, đối tượng của chuyến thăm cấp nhà nước lần này là một trong 8 nước Liên minh, địa điểm quốc gia nằm ở bắc bán cầu của hành tinh Cyrus, thời gian bay khoảng 2 tiếng rưỡi.

Máy bay nghiêng nghiêng chui vào tầng mây, qua ô cửa sổ, Ôn Ngôn nhìn thấy phía dưới tầng mây có hai t** ch**n quân sự hộ tống, bóng đen khổng lồ chiếu lên trên, tựa như hai con cá voi đen đang bơi trong biển mây.

Vừa lên máy bay, Lương Thế Kinh đã ngồi trên chiếc ghế da rộng rãi thoải mái đối diện để xử lý công vụ, tài liệu chất đống bên cạnh anh, cái đầu hơi cúi xuống để lộ nửa khuôn mặt phía trên thanh tú lạnh lùng.

"Nhìn gì?" Anh đột nhiên nói.

"Không, không có gì." Ôn Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, động tác quay cổ có hơi cứng nhắc.

"Cổ bị sao?" Lương Thế Kinh liếc cậu một cái.

"Anh làm việc của anh đi, không cần quan tâm tôi, vòng cổ tôi đang mở."

"Tôi biết."

Ôn Ngôn bất an động đậy, Lương Thế Kinh liền hỏi cậu, "Trên người có sâu?"

Im lặng một lúc lâu, Ôn Ngôn thử hỏi, "Anh thật sự có thể ngửi thấy pheromone của tôi sao?"

Chiếc vòng cổ này thật sự thần kỳ như vậy? Dù là hàng đặt riêng, chỉ thông qua rung động là có thể giải phóng pheromone mà không ảnh hưởng đến Alpha sao? Có lẽ có thể tìm cơ hội hỏi Hồ Lập hoặc Lý Lý.

"Có thể, vui rồi chứ?" Lương Thế Kinh ngẩng mặt lên khỏi tài liệu.

"Rất vui, chỉ cần có thể chữa trị cho anh mà không ảnh hưởng đến anh là tốt." Ôn Ngôn mỉm cười nhàn nhạt, cậu sợ những gì mình làm đều là vô ích, ngược lại còn làm chậm trễ việc điều trị của Lương Thế Kinh.

Lương Thế Kinh nhìn cậu chằm chằm hai giây, từ trong áo khoác lấy ra ống tiêm, "Tự mình vào phòng nghỉ ngủ đi."

Ôn Ngôn tuy rất muốn nằm xuống nhưng nghĩ đến Lương Thế Kinh lại tái phát bệnh, nếu bây giờ cần pheromone của cậu thì cậu không thể rời đi. "Tôi không nói nữa, tạm biệt." Cậu nhắm mắt giả chết, chỉ là giả vờ một lúc liền thiếp đi, một giấc tỉnh dậy máy bay đã đang chạy trên đường băng.

Thư ký trưởng Trình Trác xách theo một chiếc hộp đen đến báo cáo, "Thủ tịch, mặt đất an toàn, không trung an toàn, đội an ninh báo cáo 30 giây một lần."

"Ừ." Lương Thế Kinh mặc áo khoác vào.

Khi cửa cabin mở ra, không khí ẩm ướt ấm áp ập vào mặt, Thủ tịch của nước sở tại cùng phu nhân chờ ở cửa thang máy.

Cảnh tượng như vậy Ôn Ngôn thời niên thiếu đã cùng Ôn Tắc Thành tham dự hàng chục lần, cùng Lương Thế Kinh thì là lần đầu tiên, cậu cố gắng để mình trông giống một thư ký thân cận. Đây dường như là một chuyến thăm cá nhân, không có truyền thông chính thức, cũng không có nghi thức xã giao nghiêm túc, càng không có đoàn thư ký rầm rộ.

Thủ tịch của nước sở tại bắt tay Lương Thế Kinh, nói chuyện về thời tiết thế nào, gần đây có bận không, những lời lẽ đơn giản cho thấy giao tình của họ không hề nông cạn.

Ôn Ngôn đi sau Lương Thế Kinh một mét, là khoảng cách tiêu chuẩn của thư ký, lúc xuống máy bay tiện tay rút một tập tài liệu trong số những tài liệu mà Lương Thế Kinh đã xử lý ra ôm trước người, như vậy càng giống hơn…

Đang xuất thần, phu nhân Thủ tịch omega có khí chất thanh tao đến trước mặt cậu, "Trốn sau lưng cũng không nói chuyện, thật là lâu rồi không gặp đó nha."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!