Chương 29: Hồi 04- Chương 4 part 2

Nhưng xem ra, cô ta có khả năng là một trong số những người phụ nữ của Thương Nghiêu. Nếu không tại sao lại đối với nàng bằng thái độ tràn đầy thù địch như vậy?

Thương Nghiêu nhìn thấy cảnh này, chau mày, không thèm để ý tới cô gái kia, ngược lại đi về phía Lạc Tranh, đem cánh tay nàng nâng lên, nhìn thấy tia máu hằn trên đó, sắc mặt vô cùng tức giận.

"Là cô làm cô ấy bị thương?" Gương mặt vốn anh tuấn đã xám xịt, đôi lông mày rậm chau lại khiến người khác có thể cảm nhận rõ sự nguy hiểm đang rình rập.

Cô gái kia sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi. Không đợi cô ta trả lời, Lạc Tranh khẽ thở dài nói, "Anh đừng dùng bộ dạng như đi hỏi tội người ta thế. Cô ta làm sao có thể làm bị thương tôi chứ. Là do tôi sơ suất bị quẹt phải khi ở trong phòng vệ sinh thôi."

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, cô gái kia chắc phải mê mệt hắn đến mất đi lý trí, chứ trên đời này chẳng có nữ nhân nào vô duyên vô cớ đi kiếm cớ gây sự với cô gái khác, ngoại trừ một lý do

- Ghen."

Thương Nghiêu khẽ liếc nhìn Lạc Tranh. Hắn đâu phải người ngu, chỉ nhìn qua cũng biết vết thương trên tay nàng là do móng tay cào vào.

Tâm tư Lạc Tranh lúc này vô cùng an tĩnh. Nàng cũng chẳng muốn hắn ra mặt vì nàng vào lúc này. Hiện nay, nàng đã khiến rất nhiều người chú ý rồi, nếu còn thêm chuyện nữa, chắc chắn ngày mai nàng sẽ lại được lên trang nhất của vô số tạp chí.

Lại một cái tít giật gân kiểu như "Các bạn gái tin đồn của Thương Nghiêu tranh giành lẫn nhau, dẫn đến ẩu đả." Nếu tin này bị đăng lên, nàng có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa được tiếng oan.

Ai ngờ, cô gái kia lại nói một câu khiến nàng trợn tròn mắt.

"Anh rể, rõ ràng là cô ta không đúng, sao anh có thể dữ dằn với người nhà như vậy?" Nói xong, cô ta ngúng nguẩy đi đến bên Thương Nghiêu, tựa vào ngực hắn, chu cái miệng lên nũng nịu, bày ra bộ dạng vô cùng đáng thương.

Lạc Tranh khó nhọc nuốt nước miếng…

Anh rể???

Giật mình kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông kia, hắn đã kết hôn rồi?

Ánh mắt lại vô thức tìm kiếm trên tay hắn, không đúng, không có chiếc nhẫn nào!

Nhưng mà, điều này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Có thể bản thân hắn không thích đeo nhẫn thì sao?

Không biết tại sao, Lạc Tranh bỗng cảm thấy lòng mình trống rỗng...

Toàn thân nàng cứng đờ lại, vô lực, không nơi nương tựa...

Nhìn cô gái kia quấn lấy Thương Nghiêu, bộ dạng vô cùng si mê, trong lòng Lạc Tranh thấy cực kỳ khó chịu. Loại cảm giác này trước nay nàng chưa từng có, thậm chí nàng còn cảm thấy như muốn khóc!

Thật đúng là tên ngựa đực giống mà, ngay cả đứa bé con hắn cũng không tha!

Thật sự quá đáng lắm rồi, hắn rõ ràng đã có vợ, lại dám ngang nhiên trêu chọc nàng!

Nghĩ tới đây, Lạc Tranh thấy mình chẳng còn lý do nào lưu lại nơi này, liền xoay người bước đi.

Thương Nghiêu thấy nàng rời đi, lông mày khẽ nhăn lại, đem cô gái đáng ghét trong ngực đẩy ra, vừa muốn đuổi theo nàng, cánh tay lại bị cô gái kia níu chặt.

"Anh rể, anh sẽ không thực sự quan tâm cô ta chứ? Anh đừng quên, chị em yêu anh sâu đậm cỡ nào." Giọng nói của cô ta có chút bất mãn nhưng vẫn mang theo ý nũng nịu cố hữu.

"Gọi tôi là anh rể không phải quá sớm sao?" Thương Nghiêu nhíu chặt lông mày, lạnh lùng lên tiếng.

"Anh rể..." Cô gái kia vẫn muốn tiếp tục làm nũng, lại bị hắn lạnh lùng cắt ngang.

"Sally, hôm nay cô làm loạn vậy là đủ rồi. Nếu như không phải nể mặt chị gái cô, với tình hình hôm nay, tôi nhất định đem cô ném thẳng ra ngoài. Nếu có chuyện gì muốn nói, trực tiếp tìm tôi, đừng có chạy đi gây chuyện với người khác." Nói xong, hắn bỏ mặc Sally đứng đó, sải bước bỏ đi.

Sally vẻ mặt vô cùng khó coi đứng nguyên tại đó, tức giận giậm giậm chân.

Suốt thời gian còn lại, Lạc Tranh cố ý lẩn tránh Thương Nghiêu. Mỗi khi hắn tới gần, nàng lại mượn cớ nói chuyện cùng người khác. Khi nàng và họ hàn huyên xong, lại có người tiến đến nói chuyện với Thương Nghiêu. Cứ như vậy, cả một buổi tối, cục diện đuổi tránh cứ thế diễn ra.

Khi pháo hoa từ phía hồ bơi bắn lên, mọi người có mặt tại đó đều vô cùng tán thưởng. Lạc Tranh cũng đứng gần đó, lặng lẽ ngắm pháo hoa. Nàng nhớ hồi ở Hongkong, mỗi khi tết đết cũng đều bắn pháo hoa, cả bầu trời rực rỡ sáng lạn, thực sự rất đẹp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!