Chương 46: Thị trấn suối nước nóng quái dị 7

Người nhảy vào suối nước nóng đã tan chảy hoàn toàn, thế nhưng suối nước nóng kia lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn trong vắt thấy đáy, bên trong có nhiều khoáng chất hay không thì không biết được nhưng chắc chắn là giàu protein của con người.

Mạc Tiểu Nghiêu chọc Nhạc Âm đang ngẩn ra: "... Đây chính là suối nước nóng mà cậu thấy ổn à?"

Nhạc Âm hơi chột dạ quay đầu đi, nhìn về phía một loại thực vật xanh um tươi tốt nào đó mà mình không biết, nhỏ giọng nói: "Dù sao thì cũng là kỹ năng mách bảo tôi vào đây, không phải vẫn còn nhiều hồ khác sao..."

Nói đến đây, anh ta không thể nào nói tiếp được nữa, đúng là trong một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng sẽ không chỉ có một hồ suối nước nóng, nhưng vấn đề là sau khi chứng kiến thảm kịch này xảy ra ai còn dám xuống hồ nữa chứ? Ít nhất là không dám xuống cái hồ này nữa.

Không thấy mấy du khách khác đã lén lút chuồn đi rồi sao, nhìn hướng đi là về phía phòng thay đồ, rõ ràng không còn ý định trải nghiệm dịch vụ này nữa.

Nhìn lại, có vẻ anh ta đã kéo bạn của mình đến bên bờ vực thẳm, may mà họ chưa xuống, bây giờ hối hận vẫn còn kịp.

"Hay là chúng ta cũng đi?" Nhạc Âm gãi đầu: "Đổi sang chỗ khác xem sao?"

Khương Yển nhướng mày: "Đổi sang chỗ khác cũng thế thôi, ngu thì đi đâu cũng chết."

Nhạc Âm ngơ ngác, không hiểu anh có ý gì.

Mạc Tiểu Nghiêu thở dài, tốt bụng giải thích cho anh ta: "Có nghĩa là chắc chắn trong suối nước nóng có gợi ý hướng dẫn cách ngâm suối nước nóng, vừa nãy người kia mới bước ra khỏi phòng thay đồ đi ra đã nhảy xuống liền, chắc chắn là chưa xem qua gợi ý nào cả. Hơn nữa anh ta là nhảy xuống, tới bể bơi còn có chỗ không cho nhảy xuống, huống hồ là hồ suối nước nóng, vậy có khác nào tự tìm đường chết.

Còn ý của cậu ấy…"

Cô chỉ vào anh chàng giả gái bên cạnh, nói tiếp: "Tôi đoán là cậu ấy muốn nói, kỹ năng trực giác của cậu bảo cậu vào đây tức là khu suối nước nóng này tương đối an toàn, chi bằng đi dạo vài vòng xung quanh tìm kiếm gợi ý trước, xong rồi hãy cân nhắc xem có nên đổi chỗ khác hay không."

Nhạc Âm bừng tỉnh, gật đầu nói: "Tôi nghe hai cậu, chúng ta đi thôi." Dứt lời, anh ta định bước tiếp thì bị Mạc Tiểu Nghiêu kéo lại.

"Chờ đã, tôi vẫn chưa nói xong." Mạc Tiểu Nghiêu đưa tay xoa ấn đường: "Quy định về suối nước nóng trong màn chơi này là gì tạm thời chúng ta vẫn chưa rõ, nhưng tôi biết quy tắc khi ngâm suối nước nóng là nên tắm rửa sạch sẽ trước khi xuống hồ. Vừa rồi ba người chúng ta chỉ thay quần áo thôi, vẫn chưa ai tắm cả, đúng không?"

Nhạc Âm giật mình hiểu ra: "Đúng rồi nhỉ, tôi quên mất. Ơ? Vậy tại sao lúc nãy chúng ta không tắm trước khi ra đây ta?"

Ánh mắt Khương Yển lướt qua bàn tay đang nắm lấy tay Nhạc Âm của Mạc Tiểu Nghiêu, cười khẩy, lạnh lùng nói: "Không phải muốn đi do thám tình hình trước à? Có ai bảo anh phải xuống nước ngay đâu."

Nhạc Âm: Sao bỗng dưng cảm thấy lạnh sống lưng thế nhỉ? Chắc chắn là do mặc ít quá!

Kết quả cuối cùng của cuộc thảo luận ba người là quyết định quay về tắm rửa trước, sau đó mới ra ngoài tìm hiểu về các suối nước nóng, nhỡ đâu tìm được chỗ nào ưng ý thì có thể xuống nước luôn, đỡ phải chạy tới chạy lui tắm rửa để người khác cướp mất cơ hội.

Dù là Mạc Tiểu Nghiêu hay Khương Yển cũng đều thuộc tuýp người nói là làm, sau khi đã quyết định chuyện gì sẽ lập tức hành động ngay.

Trong phòng thay đồ nữ, khu vực tắm vắng tanh không một bóng người, Mạc Tiểu Nghiêu nhìn Khương Yển nghiêm mặt mặc nguyên quần áo đi vào một phòng tắm nhỏ ngoài cùng, kéo rèm che kín mít.

Mạc Tiểu Nghiêu nhún vai, chọn đại một phòng, dùng đồ dùng tắm rửa được chuẩn bị đầy đủ bên trong thoải mái tắm rửa.

Lúc cô đi ra sảnh lớn thì Khương Yển và Nhạc Âm đã đợi sẵn ở đó, ba người lại quay về khu suối nước nóng, bắt đầu một vòng tìm kiếm mới.

Vị trí hiện tại của họ là khu suối nước nóng trong nhà, đi dọc theo con đường lát đá cuội về phía trước sẽ thấy một cánh cửa, cánh cửa này dẫn đến khu vực ngoài trời, nơi không được giữ ấm.

Con đường lát đá cuội không phải một đường thẳng tắp mà uốn lượn quanh co, bao quanh các cảnh quan và hồ suối nước nóng khác nhau, tạo cảm giác tĩnh lặng thanh vắng. Chỉ cần lơ đãng ngoảnh đầu lại, có thể bạn sẽ bắt gặp một khung cảnh hoàn toàn khác.

Đáng tiếc là lúc này cả ba người đều không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, cho dù có nhìn lâu hơn một chút cũng không phải đang ngắm nghĩa mà là quan sát và dò xét, cố gắng tìm kiếm manh mối có thể giúp họ phán đoán xem rốt cuộc phải "hưởng thụ" suối nước nóng trước mắt này như thế nào.

"À đúng rồi, chúng ta có cần chuẩn bị chút rượu không?" Nhạc Âm đột nhiên nhớ đến hai chữ "say sưa" trong nhiệm vụ.

"Ở đây chắc chắn có bán đồ uống." Đến tận bây giờ Mạc Tiểu Nghiêu vẫn không xác định được rốt cuộc nên hiểu hai chữ "say sưa" kia như thế nào, nhưng ít nhất cô dám chắc một điều là uống chút rượu sẽ không sai: "Ai nhiều tiền nhất người đó bao."

Khương Yển giàu nhất gật đầu đồng ý: "Vậy để tôi đi mua, hai người đi dạo trước đi, lát về lại đây tập trung là được."

"Đi đi, dù sao bây giờ cũng không có ai khác." Mạc Tiểu Nghiêu chỉ vào tấm biển hiệu của khu suối nước nóng, sau đó nói với Nhạc Âm: "Hai chúng ta chia nhau ra xem qua các bảng giới thiệu này, chỉ được nhìn thôi đấy, tốt nhất là đừng có chạm vào."

Lỡ như chạm vào cái nào đó lại bị đưa đến không gian khác thì sao? Với cái tính thích chơi ác của hệ thống, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!