Chương 43: Thị trấn suối nước nóng quái dị 4

Có lẽ là biểu cảm kinh ngạc của Mạc Tiểu Nghiêu quá rõ ràng, Khương Yển không cần đợi câu trả lời cũng biết mình không tìm nhầm người: "… Thôi được rồi, không cần trả lời nữa."

Giọng điệu chất chứa tang thương, nghe mà chua xót.

Mạc Tiểu Nghiêu vội vàng ngậm miệng lại, suy nghĩ một chút rồi nhỏ giọng hỏi: "Anh, anh hóa trang thành nữ hả, hay là…" Ánh mắt cô quét qua bộ vị nào đó trên người Khương Yển, mọi lời muốn nói đều ẩn chứa trong đó.

"… Đừng nghĩ nhiều, đóng giả thôi." Khương Yển đành phải khuất phục, định nói tiếp thì thấy cô hướng dẫn viên xương khô đã phát xong vòng tay, ra hiệu cho mọi người im lặng.

"Chắc hẳn mọi người đều đang rất nóng lòng muốn trải nghiệm suối nước nóng, nhưng trước khi bắt đầu, hãy cho tôi vài phút phổ biến một số điều cần lưu ý và thời gian tập trung vào ngày mai, sau đó mọi người có thể giải tán."

Lúc này cô hướng dẫn viên xương khô trông giống một hướng dẫn viên du lịch thực thụ, ngọn lửa nhỏ màu xanh trong hốc mắt cũng không còn đáng sợ như vừa nãy nữa.

"Vòng tay này là thẻ chứng minh của mọi người trong thị trấn, cho dù về phòng hay đi ăn cơm đều cần dùng đến nó, mong mọi người hãy bảo quản cẩn thận, nếu làm mất sẽ phải bồi thường. Hôm nay là thời gian tự do của mọi người, không dễ dàng gì mới đến được đây, nên hãy nhớ trải nghiệm dịch vụ suối nước nóng nhé. Nơi này chính là thị trấn suối nước nóng nổi tiếng nhất trên toàn mạng đấy.

Chín giờ sáng mai chúng ta sẽ tập trung tại đây, tôi sẽ dẫn mọi người đến vườn bách thảo tham quan, thưởng ngoạn những loài thực vật xinh đẹp. Cuối cùng, mong mọi người hãy làm một du khách văn minh lịch sự."

Sau đó, trong đầu Mạc Tiểu Nghiêu vang lên giọng nói máy móc của hệ thống.

"Công bố nhiệm vụ chính: Trải nghiệm phong tục tập quán, say sưa tận hưởng cảnh đẹp tại suối nước nóng. Hoàn thành chuyến du lịch suối nước nóng hai ngày một đêm với tư cách là một du khách đạt chuẩn."

Chưa kịp buông lời oán thán về cái nhiệm vụ chính này, cô hướng dẫn viên vừa dứt lời đã giơ cao lá cờ hướng dẫn vẫn cầm trên tay, ngọn lửa nhỏ trong hốc mắt trái lóe sáng như thể đang nháy mắt chào tạm biệt mọi người.

Ngay sau đó, cả người lẫn cờ lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Bầu không khí trong sảnh lúc đầu còn hơi cứng đờ, chợt có người thở phào nhẹ nhõm làm bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn.

Một cậu thiếu niên da ngăm đen, dáng người cân đối đứng dậy: "Xin tự giới thiệu, tôi tên là Trương Ban, là lớp trưởng lớp 12A2 trường X. Theo lời giới thiệu thì đây là chuyến du lịch ngoại khóa tốt nghiệp, vậy chắc hẳn chúng ta đều là bạn học, chi bằng mọi người cũng tự giới thiệu vài câu đi, ít nhất cũng phải biết mặt nhau chứ."

Những người tham gia màn chơi này đều không phải người mới, cho dù có là người mới thì cũng đã trải qua một quãng thời gian dài trên du thuyền, sẽ không có ai ngu ngốc nhảy ra nói mấy câu kiểu "Tại sao phải nghe lời cậu, cậu là cái thá gì" gì đó, nhưng trừ một số ít người ra thì không có ai hưởng ứng.

Trương Ban không hề tức giận, cũng không thúc giục, chỉ ôn tồn khuyên nhủ: "Đều là tên giả thôi mà, sợ gì chứ? Dung mạo của mọi người cũng thay đổi, trở về chẳng ai trả thù đâu. Đừng quên thân phận của chúng ta đều là bạn học, đều quen biết nhau cả, nếu lại xảy ra chuyện lấy nhầm hành lý như vừa nãy… Ví dụ như bảo mấy người tìm bạn học X, mà mấy người lại không biết là ai, vậy hậu quả sẽ rất khó lường đấy."

Lời này còn hiệu quả hơn so với mấy câu ban nãy, hiển nhiên cái chết của ba người lấy nhầm hành lý đã khắc sâu trong đầu mọi người, không ít người đã biến sắc, rõ ràng đang nhớ đến chuyện chẳng tốt đẹp gì.

"Làm sao chứng minh được anh là Trương Ban?" Triệu Thông đã cứu năm người bao gồm cả bản thân lên tiếng hỏi: "Hay là lúc giới thiệu mọi người đưa giấy tờ tùy thân ra cho nhau xem đi, tránh trường hợp có người cố tình che giấu."

Trương Ban vừa móc chứng minh thư trong túi ra vừa hỏi: "Chắc không có ai làm thế đâu, che giấu thì được lợi ích gì chứ?"

Triệu Thông cũng lấy chứng minh thư của mình ra, vừa đưa cho mọi người xem vừa nói: "Lợi ích nhiều lắm chứ, ví dụ như gặp phải nhiệm vụ đào thải, nếu không nói cho người khác biết tên thật của mình, vậy sẽ có người xui xẻo chọn nhầm mà bị loại, chẳng phải là dễ dàng tiêu diệt được một đối thủ tiềm năng hả? Vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, mọi người xem qua một lượt đi, cũng tránh cho có kẻ lợi dụng sơ hở này để gây chia rẽ nội bộ."

Ý cậu ta là còn có những đoàn khác, ai biết được bên đó có nhiệm vụ liên quan đến họ hay không.

Đã nói đến nước này rồi, nếu vẫn từ chối e rằng kẻ đó sẽ bị coi là có ý đồ xấu. Vì vậy, dù có người không vui trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn lần lượt lấy chứng minh thư của mình ra, đưa mặt trước có ảnh và tên cho mọi người xem.

Khương Yển và Mạc Tiểu Nghiêu cũng làm theo, họ không có ý định làm kẻ khác người, hơn nữa đề nghị này không tồi, nhìn thế nào cũng không thấy có vấn đề gì.

Sau khi giới thiệu một vòng, ít nhất mọi người cũng đã nhớ mặt nhau, sau đó là thời gian hoạt động tự do. Một số người dựa theo số phòng trên vòng tay, xách hành lý về phòng, một số khác thì túm tụm lại thăm dò lẫn nhau, muốn tìm ra người cùng tổ chức với mình.

Mạc Tiểu Nghiêu hơi lo lắng, đưa tay chọc cô nàng dễ thương bên cạnh: "Nguyệt Nguyệt, tên kia sẽ không ngốc nghếch gọi tên thật của chúng ta đấy chứ?"

Khương Yển nghe thấy tiếng "Nguyệt Nguyệt" mà sởn hết da gà, theo bản năng lùi ra xa Mạc Tiểu Nghiêu một chút: "Gọi tôi như vậy làm gì!!!"

Mạc Tiểu Nghiêu giơ ngón trỏ lên ra hiệu im lặng, sau đó ghé sát vào anh nhỏ giọng nói: "Tôi cứ cảm thấy tác dụng của thân phận giả không chỉ là che giấu tên họ và dung mạo thật của chúng ta, hẳn vẫn còn ẩn ý khác. Bằng không đổi mỗi tên và khuôn mặt là quá đủ rồi, đâu cần thiết lập cả bối cảnh."

Khương Yển trầm ngâm suy nghĩ.

Nói cũng có lý, song anh vẫn không thể nào chấp nhận việc mình bị gọi là "Nguyệt Nguyệt".

"Trừ những lúc cần thiết, đừng gọi tôi như vậy." Khương Yển nhượng bộ, trước việc vượt ải, chút xấu hổ này có là gì: "Cô có thể gọi thẳng là "này", "tên kia" hoặc là "bạn học An" cũng được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!