Chương 25: Rạp xiếc của ngài A 12

Ba người chơi đứng đầu sẽ nhận được phần thưởng, phần thưởng cho người về nhất là một chiếc "Búa đập chuột" và một con "Chuột đất", người về nhì chỉ có "Búa đập chuột", đến lượt Mạc Tiểu Nghiêu về thứ ba chỉ còn lại mỗi một con "Chuột đất".

Tay xách phần thưởng của mình, cô nhớ lại màn thể hiện của mình trong trò chơi, cảm thấy trò này dễ dàng hơn rất nhiều so với "Tín ngưỡng bay vọt" và "Bể cá quỷ".

Có lẽ là do trước đó đã mua rất nhiều thứ từ những người bán hàng rong, được cộng thêm vô số hiệu ứng buff, Mạc Tiểu Nghiêu cảm thấy tai thính hơn, mắt tinh hơn, cơ thể nhẹ nhàng như yến, chuyện vung búa đập chuột trong khu vực chơi hết sức dễ dàng.

Cho dù lũ chuột đất kia không phải là loại ngốc nghếch chỉ biết chui lên chui xuống mà chúng sẽ nhảy lên cắn người thì đã sao? Cô vẫn có thể dễ dàng xử lý chúng! Hơn nữa với sự trợ giúp từ bí kíp của Khương Yển, so với những người chơi khác cũng đang tham gia trò chơi bị lũ chuột đất cắn đến mức chật vật không chịu nổi, bên phía cô lại giống như đang chơi đùa vậy.

[Chuột đất (Bình thường)

Giới thiệu: Một con chuột đất nhanh nhẹn đang nhìn bạn.

Cách dùng: Đặt trên mặt đất có bùn đất, chỉ cần một lớp mỏng cũng được.

Công dụng: Ngay lập tức đào một cái hố lớn, trong vòng ba phút tiếp theo sẽ đào một đường hầm dẫn đến một địa điểm khác.

Ghi chú: Bạn hỏi chuột đất dùng để làm gì ư? Tất nhiên là dùng để đào hố rồi.]

Mạc Tiểu Nghiêu vừa đi vừa nắm lấy thân hình mũm mĩm của con chuột đất nhỏ, nhìn hai bên má nó phồng lên xẹp xuống, đoán xem có phải nó đang ăn gì đó hay không. Cô hơi đau đầu, từ trước đến nay bản thân chưa từng nuôi động vật gặm nhấm bao giờ, không biết có nên tìm xem trong rạp xiếc có ai bán thức ăn cho chuột đất hay không.

Nghĩ một lúc, Mạc Tiểu Nghiêu ném chú chuột đất vào trong chiếc túi xách mới nhận được, định bụng lát nữa tiện đường xem thử, nếu có bán thức ăn thì sẽ mua một ít, còn không thì thôi vậy. Sau đó cô lấy tấm vé vào cửa của mình ra, lật mặt sau xem phần thu thập huy hiệu, thấy huy hiệu thứ ba đã được đóng dấu, lúc này cô mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Đã có đủ ba huy hiệu, 50 đồng token cũng đã đủ, bây giờ chỉ còn thiếu địa điểm tổ chức buổi lễ bế mạc của rạp xiếc và tìm đứa con của phù thủy trong nhiệm vụ phụ.

Mạc Tiểu Nghiêu vừa đi vừa lật mặt trước của tấm vé, định nhìn kỹ bản đồ xem có tìm thêm được manh mối nào về nhiệm vụ phụ hay không. Song lại phát hiện thấy, ở phía Nam của bản đồ đột nhiên xuất hiện thêm một địa điểm mà trước đó không hề có.

Đó là hình vẽ của một chiếc lều, Mạc Tiểu Nghiêu đoán có thể đó là nơi diễn ra buổi lễ bế mạc, chỉ khi nào thu thập đủ ba huy hiệu thì bản đồ mới thay đổi. Không biết là những người chưa có đủ ba huy hiệu khi đến đó có nhìn thấy chiếc lều không.

Mạc Tiểu Nghiêu đứng ngẩn người tại chỗ một lúc, sau đó mới ngẩng đầu nhìn thời gian trên không trung, suy nghĩ xem có nên đến chỗ cái lều xem trước không, nhỡ đâu cần phải mua vé hoặc xác nhận điều kiện gì đó thì sao?

17:10:38

Vì đã nghĩ như vậy, hơn nữa nhiệm vụ phụ vẫn chưa có manh mối gì, Mạc Tiểu Nghiêu quyết định đi thẳng đến chỗ chiếc lều. Lúc này cô cảm thấy rất thư thái, trong lòng cũng đã có tâm trạng để ngắm nhìn cảnh vật trong rạp xiếc, nhờ vậy cô mới phát hiện những NPC bóng mờ kia thường chỉ đi loanh quanh ở khu vực các quầy hàng hoặc chơi những trò chơi có thể kiếm token, còn những hạng mục đóng dấu thật sự thì không hề thấy bóng dáng của chúng.

Tuy không thể nhìn rõ mặt mũi của những đám bóng mờ đó, nhưng dựa vào hình dáng Mạc Tiểu Nghiêu vẫn có thể phân biệt được họ là nam hay nữ, người già hay trẻ em. Lúc này cô không còn cảm thấy áp lực gì nữa, quyết định dừng lại đứng ở một góc náo nhiệt nhất của quảng trường Anh Đào để quan sát, ban đầu chỉ định xem một chút cho vui, không ngờ lại phát hiện ra một số điều thú vị.

Các NPC di chuyển theo một quy luật nhất định, ví dụ như một cặp mẹ con, đầu tiên họ sẽ mua một cây kem ở quầy bán kem, cô con gái ăn hai miếng, viên kem trên cùng sẽ rơi xuống đất. Sau đó cô sẽ khóc, người mẹ ngồi xuống dỗ dành rồi mua cho cô bé một quả bóng bay màu đen từ một người bán hàng rong đi ngang qua.

Tiếp đó hai mẹ con sẽ đi về phía Đông, cho đến khi khuất khỏi tầm mắt của Mạc Tiểu Nghiêu. Khoảng một phút sau họ lại xuất hiện từ phía Tây, tiếp tục lặp lại chu trình mua kem

- làm rơi kem

- khóc

- dỗ dành

- mua bóng bay, không khác gì so với lần trước.

Mạc Tiểu Nghiêu quan sát họ lặp lại chu trình đó năm lần, sau đó không nhìn nữa mà chuyển sang quan sát một nhóm người khác, sau khi dành ba phút để xác nhận rằng họ cũng di chuyển theo một chu trình lặp lại trong một phút, cô đã hiểu ra vài điều.

Cô biết phải tìm đứa con của mụ phù thủy như thế nào rồi, nó giống như trò chơi "Tìm điểm khác biệt" vậy, chỉ cần có đủ thời gian, thêm một chút kiên nhẫn và sự tinh mắt, cuối cùng là một chút may mắn, chắc chắn sẽ tìm ra.

Nghĩ vậy, cô quyết định đến chiếc lều trước, giải quyết xong nhiệm vụ chính rồi mới tính tiếp.

17:21:31

Mạc Tiểu Nghiêu đứng trước một chiếc lều rộng có ba sọc đỏ, trắng, xanh, bên trong đèn đuốc sáng trưng, có thể nhìn thấy loáng thoáng một vài bóng đen kỳ dị hắt lên màn che.

Rèm cửa của chiếc lều được buông xuống, bên cạnh là một thằng hề mập lùn đang đứng trên một quả cầu, đồng thời tung hứng ba quả cầu lửa. Mắt gã nhìn lên trời, tay vẫn không ngừng động tác, nhưng lại toát ra vẻ uể oải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!