Chương 19: Rạp xiếc của ngài A 6

"Thật ra không cần gấp gáp như vậy, thời gian còn nhiều mà."

Chu Tuấn thấy khế ước hoàn thành cũng thở phào nhẹ nhõm, trông Mạc Tiểu Nghiêu có vẻ vội vàng muốn rời đi, đột nhiên anh ta hơi tiếc nuối. Mặc dù là do hiệu lực khế ước ràng buộc hành động của cô nhưng Chu Tuấn vẫn cảm thấy cô gái trước mắt này rất đáng tin, có ý nghĩ muốn tiếp tục cùng cô làm nhiệm vụ.

Mạc Tiểu Nghiêu liếc Chu Tuấn với vẻ thương hại, sau khi khế ước hoàn thành, cô hoàn toàn không muốn nói chuyện với tên mập này nữa. Vì thế cô chỉ tay lên trời, nhân lúc anh ta ngẩng đầu, cô dồn toàn lực đá mạnh một cái vào bụng anh ta, coi như xả giận vì bị chơi xấu trước đó, thế rồi lập tức chọn một nơi đông người náo nhiệt, co chân chạy biến. Việc trả thù để sau khi trở lại du thuyền rồi tính, bây giờ cô không rảnh đôi co với anh ta.

Chu Tuấn còn chưa lấy lại tinh thần sau cơn khiếp sợ "thời gian trốn đâu mất rồi" thì bụng đã trúng một cú, liên tục lùi lại mấy bước, cuối cùng ngã bịch xuống đất.

Lúc anh ta nhăn nhó ngẩng đầu tìm kiếm Mạc Tiểu Nghiêu thì chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng linh hoạt của cô gái ấy, lướt đi trong đám NPC mờ ảo như cánh bướm xuyên qua vườn hoa, rất nhanh đã mất dạng.

"Quả nhiên vẫn phải giảm béo..." Chu Tuấn sờ lên mặt đầy mồ hôi của mình, vừa cười khổ vừa xoa bụng bò dậy. Giờ anh ta hối hận vô cùng vì đã tùy tiện gia nhập phe phái, càng không nên uống say khướt sau khi gia nhập, để lộ hết kỹ năng của mình rồi dẫn đến kết cục này.

[Khế Ước Nguyền Rủa

Năng lực 2: Nuốt lời sẽ béo phì

Sẽ có lúc người ta muốn phá vỡ khế ước. Sau khi đạt được mục tiêu của khế ước, người sử dụng năng lực có thể chọn cách phá vỡ khế ước, không thực hiện cái giá đã định trước đó. Hình phạt là sau khi phá vỡ khế ước, cân nặng của người sử dụng năng lực sẽ tăng lên tương ứng.

Người sử dụng năng lực có thể giảm cân nặng bằng cách thực hiện khế ước hợp pháp, sau khi hoàn thành ba khế ước hợp pháp có thể giảm bớt một phần cân nặng đã tăng lên do hình phạt. Ăn kiêng, uống thuốc và tập thể dục đều vô dụng.

Ghi chú: Nuốt lời sẽ béo phì là như vậy đấy, nhưng đừng tưởng chỉ là béo lên thôi nhé, sau khi béo đến một mức độ nhất định, sẽ giống như quả bóng bơm quá căng, "bùm" một tiếng nổ tung!]

Mạc Tiểu Nghiêu không hề quan tâm Chu Tuấn đang nghĩ gì, lúc này cô vừa né một NPC trẻ con đang nắm quả bóng bay màu đen, đứng ở ngã ba đường suy nghĩ xem tiếp theo nên chọn trò chơi nào.

Tốt nhất là loại ít nguy hiểm hơn hoặc đã có người chơi qua, thế thì cô có thể học hỏi kinh nghiệm. Ví dụ như "Bể cá quỷ" lúc nãy, nếu cô đi bán kinh nghiệm "phá đảo" cho người chơi khác, có khi sẽ kiếm được chút đồng token.

Và đương nhiên cô sẽ nói thật, còn họ có tin hay không là chuyện của họ. Dựa theo các quy tắc hiện tại, rạp xiếc không phải là loại trò chơi sinh tồn yêu cầu người chơi chém giết lẫn nhau, nó không cấm người chơi hợp tác với nhau, cũng không quy định chỉ có những người đứng đầu mới được qua màn.

Nếu có đủ những người thông minh, hoàn toàn có thể chia sẻ thông tin cho nhau và cùng nhau vượt ải. Chắc đây là ưu đãi của màn chơi độ khó 1 sao, Mạc Tiểu Nghiêu cảm thấy nếu độ khó của màn chơi này tăng lên đến 3 sao, chắc chắn các nhiệm vụ sẽ không còn như vậy nữa.

Cô tìm một chỗ vắng vẻ, âm thầm tính toán số tài sản hiện có của mình, trong trò xoay vòng quay với mụ phù thủy lúc trước, hai vòng đầu cô thắng được tổng cộng 3 đồng token, vòng thứ ba là chiếc ví nhỏ màu vàng trị giá 20 đồng, cộng thêm 7 đồng Chu Tuấn vừa đưa, hiện tại cô có tổng cộng 30 đồng, vẫn còn thiếu 20 đồng token nữa mới đủ để xem lễ bế mạc.

Nhưng không thể tính như vậy, cô còn phải kiếm thêm, ít nhất phải kiếm đủ tiền mua vé vào cửa của hai nhiệm vụ còn lại, tốt nhất là dư ra một ít, lỡ đâu lễ bế mạc yêu cầu mua đồ ăn, thức uống hoặc quà lưu niệm thì sao?

Mang nhiều tiền một chút có chết ai đâu.

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ trắng nhợt trên bầu trời, kim đồng hồ đã dịch chuyển thêm một chút, từ mười giờ ba mươi mốt phút thành mười giờ ba mươi bảy phút. Mạc Tiểu Nghiêu phát hiện, nếu nhìn chằm chằm vào mặt đồng hồ quá năm giây, bên tai sẽ vang lên tiếng "tíc tắc tíc tắc" quỷ dị, giống hệt tiếng tíc tắc của đồng hồ cơ khi quay.

Bình thường có thể không để ý nhưng trong tình huống hiện tại, nó như đang đe dọa mạng sống của người ta.

Mạc Tiểu Nghiêu giơ tay lên xoa mặt, cúi đầu không nhìn đồng hồ nữa, cô phải nghĩ xem đi đâu kiếm tiền đây.

Thuận tiện quan sát đám NPC bóng mờ này, xem có ai giống con của bà phù thủy không. Nhắc mới nhớ, cô chẳng có manh mối nào về nhiệm vụ phụ đó cả, phần mô tả nhiệm vụ cũng chẳng có gợi ý nào, giống như một nhiệm vụ dựa hoàn toàn vào may mắn, có thất bại cũng chẳng mất gì.

Mạc Tiểu Nghiêu quyết định, trước khi tập hợp đủ ba huy hiệu vượt ải và 60 đồng token, cô sẽ tạm thời không nghĩ đến chuyện này nữa. Sau đó cô ngẩng đầu nhìn bảng chỉ dẫn bên đường, dứt khoát từ bỏ một lựa chọn, đi về phía bên ngược lại.

[Đến quảng trường Anh Đào]

[Đến bệnh viện số 3]

Cô bị điên mới chọn "bệnh viện số 3", nghe có khác gì nhà ma không? Ở cái nơi chơi trò chơi bằng mạng sống này mà chui vào nhà ma, chắc cô chán sống rồi!

Đừng quên, vừa rồi cô suýt bị hình nộm chú hề bằng bìa cứng lấy mạng đấy, nếu thực sự vào nhà ma... Mạc Tiểu Nghiêu cảm thấy, có lẽ cô sẽ không cần kiếm đồng token nữa.

Chắc những người chơi khác cũng nghĩ vậy nên trên con đường gạch vàng dẫn đến quảng trường Anh Đào, cuối cùng Mạc Tiểu Nghiêu cũng nhìn thấy lác đác vài người chơi. Vì chuyện khế ước với Chu Tuấn, Mạc Tiểu Nghiêu cố gắng tránh né những người đó hết sức có thể, song rõ ràng họ không muốn bỏ qua con cừu béo đơn độc này.

"10 đồng token, tha cho mày một mạng." Tên cầm đầu lên tiếng đồng thời ra hiệu cho đám đàn em bao vây Mạc Tiểu Nghiêu.

Mạc Tiểu Nghiêu cảnh giác lùi về sau nửa bước, phát hiện đường lui đã bị chặn. Trước giờ cô không chú ý xem trên du thuyền có những ai, kiến thức về các phe phái đều là do Khương Yển thu thập thông tin rồi nói cho cô biết, càng không thể nhớ mặt hết được, nên đương nhiên cô không nhận ra những người này là thành viên của một phe phái khét tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!