Hậu quả của việc làm anh hùng trong sự kiện không tặc là Khương Yển bị giữ lại ở sân bay gần bốn tiếng đồng hồ, bao gồm cả thời gian lấy lời khai với cảnh sát và thời gian chờ chuyến bay tiếp theo.
Sếp Khương tỏ vẻ không vui nhưng Trái đất này đâu có xoay quanh anh, cho dù anh là người hùng đã dẹp yên được vụ không tặc thì vẫn phải làm theo quy trình.
Tất nhiên, hãng hàng không đã nâng cấp vé máy bay hạng thường của anh lên hạng nhất miễn phí để bày tỏ lòng cảm ơn, còn tặng kèm một số món quà nho nhỏ. Nhưng sếp Khương là người quan tâm đến mấy thứ này ư? Hiện tại anh chỉ quan tâm đến thời gian thôi, đáng tiếc anh chẳng có trang bị nào trong tay, kỹ năng thiên phú cũng không thể giúp anh bay thẳng về nhà, ngoài chờ đợi cũng chẳng còn cách nào khác.
Còn về phía các phóng viên nghe tin mà đến phỏng vấn, Khương Yển vốn chẳng muốn tiếp, nhưng sau khi nhìn thấy máy quay trên vai họ, trong lòng anh bỗng nảy ra một ý.
"Kungfu, Chinese Kungfu."
Khương Yển giải thích như vậy đấy, đồng thời cũng nói rằng anh và bạn gái đang giận dỗi, hi vọng cô ấy có thể tha thứ cho anh, hi vọng có thể thông qua đài truyền hình để nói với cô ấy rằng anh rất hối hận vì đã vứt sim điện thoại cũ, bảo cô ấy hãy gọi vào số mới để liên lạc với anh.
Đây chỉ là một yêu cầu nhỏ, hơn nữa còn có thể tăng thêm sự hấp dẫn cho bản tin, tất cả các phóng viên đến phỏng vấn đều đồng ý và rất sẵn lòng nói vài lời tốt đẹp trước ống kính cho người hùng đã giải cứu chiếc máy bay.
Cần phải nói thêm, số điện thoại mà Khương Yển cung cấp là số công khai của trợ lý. Nhân lúc chờ đợi chuyến bay, anh đã thông báo cho trợ lý về kế hoạch tìm người, yêu cầu anh ta nhanh chóng thực hiện.
Ngoài ra, để tránh bị làm phiền hoặc nhận nhầm người, Khương Yển còn để lại mật khẩu quy định chỉ có người nào trả lời câu "chương cuối cùng của khúc nhạc bị thất lạc đến từ đâu" thì mới được cung cấp thông tin liên lạc, đồng thời yêu cầu đối phương để lại phương thức liên lạc, bất kể là nam hay nữ.
Tìm được người nào hay người đó, đây là suy nghĩ của Khương Yển. Anh không biết những người khác có nghĩ đến việc trao đổi phương thức liên lạc hay không, nhưng vì ngay cả anh cũng không nghĩ đến nên đành quy chụp rằng những người khác cũng không nghĩ đến.
Giải quyết xong mọi chuyện ở sân bay, Khương Yển lại ngồi ngây người trong phòng chờ VIP, không hề hay biết vào lúc này tại thành phố T của Trung Quốc, Mạc Tiểu Nghiêu và Phương Kỳ Kỳ đang vui vẻ chơi đùa tận hưởng cuộc sống tươi đẹp trong khu chung cư, chẳng thèm nhớ nhung gì đến anh.
Chúa tể Cõi Âm quả thực giữ lời, không những giúp Phương Kỳ Kỳ tách khỏi Vu Băng mà còn tái tạo cho cô ấy một cơ thể khỏe mạnh, rồi được đưa về Trái đất cùng với nhóm Mạc Tiểu Nghiêu.
Khác với Khương Yển, Phương Kỳ Kỳ có phương thức liên lạc của Mạc Tiểu Nghiêu, dù sau khi tỉnh lại hai người không ở cùng một chỗ thì vẫn có thể nhanh chóng liên lạc được với nhau.
Mạc Tiểu Nghiêu vui đến phát điên, Phương Kỳ Kỳ có thể trở về là điều quan trọng hơn bất cứ điều gì với cô. Sau đó khi biết được cha mẹ Phương Kỳ Kỳ vẫn còn sống khỏe mạnh, hai người càng thêm vui mừng, cảm thấy cho dù có phải chịu thêm bao nhiêu khổ cực cũng xứng đáng.
Hơn nữa, hình như chúa tể Cõi Âm còn tặng kèm dịch vụ khuyến mãi giúp họ sửa đổi một phần ký ức, khiến cha mẹ Phương Kỳ Kỳ quên mất việc con gái họ đã từng rời đi. Hai ông bà chỉ nghĩ rằng sau khi hai người tốt nghiệp đại học vẫn luôn thuê nhà ở bên ngoài, chưa từng xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Mạc Tiểu Nghiêu và Phương Kỳ Kỳ cảm thấy như vậy là tốt nhất. Sau khi cùng nhau trở về nhà họ Phương ăn bữa tối, hai người đều không nỡ rời xa, bèn quyết định ngủ lại trong phòng của Phương Kỳ Kỳ giống như hồi bé, tâm sự thâu đêm.
"Ngày mai cậu còn đi làm không?" Phương Kỳ Kỳ lau mái tóc còn hơi ướt, vừa tận hưởng cảm giác có thân thể thực sự vừa hỏi Mạc Tiểu Nghiêu đang nằm gác chân mải mê lướt web trên giường.
"Không làm nữa, ai thích làm thì làm." Mạc Tiểu Nghiêu lật người, ngẩng đầu nhìn chằm chằm chùm đèn pha lê trên trần nhà: "Tớ đoán chuyện chúng ta có siêu năng lực chắc chắn sẽ không giấu được lâu, chính phủ sẽ không để yên đâu. Tớ đang nghĩ xem liệu họ có muốn mổ xẻ chúng ta ra để nghiên cứu, hay thành lập một tổ chức gì đó để phục vụ đất nước giống như trong phim không."
Phương Kỳ Kỳ vắt khăn tắm lên vai, ngồi xuống bên cạnh Mạc Tiểu Nghiêu, cúi đầu nhìn cô: "Vậy cậu định đi à?"
"Đi chứ, sao lại không đi?" Mạc Tiểu Nghiêu giơ điện thoại lên, không buồn ngủ nên chẳng sợ điện thoại rơi vào mặt: "Không chỉ mình tớ đi, chắc chắn những người khác cũng sẽ đi, nếu không thì đã ở lại thế giới kia cho sướng, cần gì phải quay về đây. Thế nên nhân lúc mọi chuyện còn chưa xảy ra, cứ để tớ nghỉ ngơi đã… Ơ?"
"Sao thế, sao thế?" Phương Kỳ Kỳ nhích lại gần.
"Khương Yển mua Hot search." Mạc Tiểu Nghiêu đẩy màn hình điện thoại về phía Phương Kỳ Kỳ, để cô ấy cũng xem: "Không hổ là người sở hữu thiên phú sếp tổng bá đạo, quả nhiên trong nhà có mỏ, cậu xem biết bao nhiêu app đưa tin về anh ấy nè."
"Vậy cậu còn không mau liên hệ với anh ấy đi."
"Không vội không vội, tớ phải suy nghĩ một chút."
"Nghĩ gì cơ? Tớ thấy hai người rất xứng đôi mà, ăn ý như vậy,"
"Đúng vậy, ăn ý thì có ăn ý nhưng phối hợp với nhau cứ như bị tâm thần phân liệt ấy…" Mạc Tiểu Nghiêu như nghĩ đến điều gì, lật người nằm sấp trên giường: "Này, Kỳ Kỳ, cậu nói xem có khi nào tình cảm giữa tớ và anh ấy là do hiệu ứng cầu treo không?"
"Hiệu ứng cầu treo?" Phương Kỳ Kỳ lắc đầu: "Chưa từng nghe nói bao giờ."
"Là có người làm thí nghiệm, khi một người lo lắng sợ hãi đi qua cầu treo thì nhịp tim sẽ vô thức đập nhanh hơn." Mạc Tiểu Nghiêu giải thích cho Phương Kỳ Kỳ: "Nếu lúc này trùng hợp nhìn thấy một người khác giới, người tham gia thí nghiệm sẽ hiểu nhầm loại tình huống này thành tim đập nhanh là do đối phương khiến mình rung động, từ đó nảy sinh tình cảm."
Phương Kỳ Kỳ suy nghĩ một chút, ngập ngừng lên tiếng: "Ý cậu là hai người cùng nhau trải qua nhiều màn chơi như vậy, luôn đối mặt với lằn ranh sống còn nên mới nảy sinh tình cảm không muốn rời xa đối phương đúng không?"
Mạc Tiểu Nghiêu gật đầu: "Gần như vậy, nhất là khi xung quanh toàn đồng đội gà mờ, bên cạnh có một người đáng tin cậy như vậy khiến mình thấy cực kỳ an tâm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!