Mạc Tiểu Nghiêu ngồi xuống chiếc ghế đẩu ba chân trước bàn, đặt hai tay lên mặt bàn. Sau khi cô đồng ý chơi, quả cầu pha lê đã bị phù thủy dời đi, bay đến chiếc giá thấp bên cạnh.
"Là trò xoay vòng quay đơn giản."
Phù thủy duỗi những ngón tay khô gầy như chân nhện ra, vẽ một vòng tròn trên bàn, sau đó "bụp" một tiếng, vòng quay có đèn nhấp nháy đủ màu sắc đột ngột xuất hiện.
Vòng quay được chia thành hai mươi phần hình quạt bằng nhau với tâm nằm ở giữa, đánh số từ 1 đến 20. Trên đầu kim chỉ nam cột một yêu tinh nhỏ đội mũ chóp nhọn, đang mải mê ngoáy mũi.
"Luật chơi rất đơn giản, trước khi xoay kim chỉ nam, cô hãy rút một lá bài, căn cứ vào nội dung lá bài để quyết định xoay thuận hay ngược chiều kim đồng hồ. Sau đó xoay kim chỉ nam, bắt đầu đếm từ số mà kim chỉ nam dừng lại, đếm đến ô nào thì số đồng token trong ô đó sẽ thuộc về cô."
Phù thủy vừa nói vừa giơ hai bàn tay đầy đồi mồi ra bên trên vòng quay, xoa xoa vài cái. Một lúc sau, hàng loạt ánh sáng trắng lấp lánh rơi xuống, những đồng token to bằng móng tay có hai cái chân nhỏ chạy toán loạn trên vòng quay để tìm chỗ đứng.
Đợi đến khi tất cả đồng token đã yên vị, Mạc Tiểu Nghiêu mới nhận ra số lượng đồng token trong mỗi ô không giống nhau, phần lớn là 1 đồng, cũng có ô là 2, 3 đồng, nhiều nhất là 5 đồng, ngoài ra còn có một chiếc ví nhỏ màu vàng kim cực kỳ bắt mắt.
"Đó là gì vậy?" Mạc Tiểu Nghiêu coi phù thủy như yêu quái nên không ngại ngùng gì, hỏi thẳng: "Cái màu vàng kia kìa."
"Là 20 đồng token." Phù thủy duỗi ngón trỏ ra, móng tay dài nhọn gõ hai lần vào chiếc ví: "Đáng yêu lắm phải không? Ai cũng muốn có được nó, nhưng chưa có ai làm được."
Chưa có ai? Mạc Tiểu Nghiêu chú ý đến giọng điệu đầy tự hào của phù thủy, sau đó chuyển sang nhìn chồng bài bên cạnh vòng quay.
"Bắt đầu thôi." Phù thủy chỉ vào chồng bài: "Thời gian mở cửa mười lăm tiếng đồng hồ đã đủ nhàm chán rồi, chắc cô cũng không muốn ở lại đây sau khi hết giờ đâu."
Mạc Tiểu Nghiêu đưa tay rút một lá bài, lật mặt bài cho phù thủy xem.
The Chariot, xuôi*.
*Người đánh xe, lá xuôi: Có kiểm soát, sức mạnh ý chí, chiến thắng, quyết đoán, kiên định; lá ngược: Thiếu kiểm soát và định hướng, hay gây hấn.
"Tôi có thể chơi ở đây mãi được không?" Mạc Tiểu Nghiêu chọc chọc yêu tinh nhỏ, nhìn nó chạy như bay với tốc độ không tương xứng với sức lực của nó, hệt như vừa uống thuốc tăng lực: "Tôi muốn thật nhiều đồng token."
Phù thủy lẩm bẩm: "Ai mà chẳng muốn nhiều đồng token cơ chứ." Sau đó bà ta nhìn yêu tinh nhỏ đã dừng lại, hiện đang khom lưng chống tay lên đầu gối thở hổn hển. Bà ta cất giọng đầy thích thú khi người khác gặp họa: "Số 15! Để xem nào, lá xuôi, vậy chúng ta sẽ đếm theo chiều kim đồng hồ mười lăm số… Ha, 2 đồng! Vận may không tệ đâu, cô gái."
Ngay khi phù thủy dứt lời, 2 đồng token màu trắng trong ô số mười nhún nhảy đôi chân nhỏ rời khỏi bàn xoay, đến bên tay Mạc Tiểu Nghiêu lăn hai vòng rồi bất động.
Mạc Tiểu Nghiêu mím môi, cầm 2 đồng token lên ngắm nghía, lúc này cô mới phát hiện chúng trông như được làm từ vỏ sò, tuy đã được mài giũa thành hình tròn nhưng vẫn giữ lại một vài đường vân đặc trưng.
Nghĩ ngợi một chút, cô cất 2 đồng token vào túi xách, sau đó nhìn về phía phù thủy đang nóng lòng muốn cô bắt đầu ván thứ hai. Cô không vội rút bài mà lặp lại câu hỏi trước đó: "Bà vẫn chưa trả lời tôi, tôi có thể chơi ở đây mãi được không?"
Phù thủy nheo mắt, khuôn mặt khuất sau mũ trùm đầu trở nên mờ ảo khó nhìn rõ dưới ánh nến leo lét: "Cô muốn ở lại đây đến vậy à?"
Mạc Tiểu Nghiêu bắt đầu chán ghét kiểu nói vòng vo của bà ta. Nếu không phải muốn xác nhận suy đoán trong lòng, cô sẽ chẳng phí thời gian với loại sinh vật này.
"Tôi có thể chơi ở đây mãi được không?"
Đây là lần thứ ba cô hỏi, cũng là lần cuối cùng. Mạc Tiểu Nghiêu lấy giày cao gót từ trong túi ra, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống bóng dáng lom khom kia.
Phù thủy ngửi thấy hơi thở nguy hiểm toát ra từ người đối diện, lập tức đổi sang giọng điệu nhiệt tình trả lời câu hỏi vừa rồi: "Trò chơi bàn xoay chỉ được chơi tối đa ba lần. Quy tắc đã ghi rõ ràng như vậy, tôi còn tưởng cô biết rồi chứ, cô gái trẻ."
"Ồ."
Mạc Tiểu Nghiêu lạnh lùng đáp, ngồi trở lại ghế. Xem ra phán đoán của cô không sai, NPC có thể cố ý giấu giếm hoặc đánh trống lảng nhưng không thể nói dối về những quy tắc quan trọng. Nếu không, phù thủy đã chẳng trả lời như vậy.
Thấy Mạc Tiểu Nghiêu ngồi xuống, phù thủy thầm thở phào nhẹ nhõm, nếp nhăn trên mặt xô lại thành một nụ cười gượng gạo: "Rút bài đi cô gái, chúng ta bắt đầu ván thứ hai nào."
"Người có giới hạn thời gian là tôi, bà gấp cái gì?" Mạc Tiểu Nghiêu đặt tay lên chồng bài úp: "Tôi còn một câu hỏi nữa."
Sắc mặt phù thủy hơi mất tự nhiên, bà ta duỗi ngón trỏ tay phải ra, móng tay dài gõ nhẹ lên mép bàn xoay. Các con số trên bàn xoay lập tức chuyển động như máy đếm tiền, khi dừng lại đã tạo thành một bàn xoay mới.
Đám đồng token chân dài lại được một phen náo loạn, chúng chạy lung tung trên bàn xoay như ong vỡ tổ, một lúc sau mới ổn định vị trí, yên tĩnh trở lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!