Nói đến cầu hôn, lần đầu tiên Nghiêm Khuynh cầu hôn xảy ra ở siêu thị, tình huống là khi Vưu Khả Ý hoàn toàn không tự biết; lần thứ hai cũng là một lần cầu hôn cuối cùng xảy ra ở trong nhà, là khi Vưu Khả Ý biểu diễn trở về, trên bàn bày món ăn gia đình mà Nghiêm Khuynh tự mình xuống bếp làm.
Mỗi lần Vưu Khả Ý đến vùng khác biểu diễn đều sẽ không hợp thời tiết, hoặc là ăn không ngon, hoặc là ngủ không ngon giấc, cho nên từ mỗi lần đánh cờ với Chúc Ngữ Nghiêm Khuynh cũng hiểu ý tứ trong ám hiệu như có như không của ba mẹ vợ——
"Mỗi lần Vưu Khả Ý biểu diễn về đều sẽ gầy, tôi tương đối không muốn nhìn thấy tình huống như thế."
Nghiêm Khuynh gật đầu.
"Cá nhân tôi cho rằng là một bạn trai gương mẫu, hoặc là một người chồng mẫu mực trong tương lai, phải thông thạo nấu nướng, hơn nữa phải có năng lực nuôi vợ trắng mập."
Nghiêm Khuynh lại gật đầu.
Chúc Ngữ vẫn chưa từng cho anh sắc mặt tốt gì, cho nên vẻ mặt vẫn lạnh nhạt ngẩng đầu lên nhìn anh chằm chằm:
"Cậu hiểu ý tứ của tôi sao?"
"Xin dì yên tâm, tài nấu nướng của cháu cũng không tệ lắm." Nghiêm Khuynh khiêm tốn trả lời.
"Trước khi tôi kết hôn, ba Vưu Khả Ý cũng nói với tôi tài nấu nướng của ông ấy rất tốt." Chúc Ngữ lạnh nhạt nói, như có điều suy nghĩ liếc nhìn dì Hồ đang chọn thức ăn bên cạnh bàn trà,
"Sau khi kết hôn tôi chỉ ăn cơm ông ấy làm hai ngày, sau đó mời người giúp việc đến nấu cơm."
Một lần nấu đã mấy chục năm, tài nấu nướng phải hỏng bét cỡ nào mới có thể một bữa cũng không muốn ăn tiếp đây...
Nghiêm Khuynh im lặng một lát, ở trong lòng tính toán phải làm thế nào để được mẹ vợ công nhận, nghĩ ngợi giây lát, anh đã có biện pháp.
Hai tháng sau, lại một lần anh ngồi đánh cờ cùng Chúc Ngữ ở trên ban công thì bình tĩnh lấy ra một tờ chứng chỉ từ trong túi xách, Mời ngài xem qua.
Chúc Ngữ mờ mịt nhìn tờ giấy kia, nhìn thấy trên đó viết năm chữ thật to: Giấy chứng nhận đầu bếp.
Dường như bà bị khiếp sợ rồi, rất lâu không nói ra lời, đã nhìn thấy nét mặt của người trẻ tuổi trước mặt rất nghiêm túc ngẩng đầu lên nhìn bà:
"Cháu tới xin kết hôn với Vưu Khả Ý, nếu như ngài cũng nói hài lòng, cháu liền chuẩn bị cưới cô ấy."
...
Vẫn là lần đầu tiên Chúc Ngữ nghe nói có người cầm giấy chứng nhận đầu bếp tới nhà mẹ cầu hôn, bà có chút không kịp phản ứng ngồi nguyên tại chỗ nửa ngày, sau đó bà mới hỏi ra một câu:
"Cầu hôn... Không phải cậu nên cầu hôn với bản thân Khả Ý sao?"
"Nói như vậy, ngài không phản đối?"
Sắc mặt của Chúc Ngữ hơi thối, hừ lạnh một tiếng,
"Thật sự giống như tôi phản đối có tác dụng vậy."
Nghiêm Khuynh gật đầu một cái,
"Nói như vậy cũng không sai, chẳng qua ngài gật đầu đồng ý đương nhiên tốt hơn phản đối."
! ! !
Có người nói chuyện ới mẹ vợ như vậy sao?
Sắc mặt Chúc Ngữ tối sầm lại, quân cờ cũng không hạ, thở phì phò phất phất tay,
"Tôi thay đổi chủ ý trước kia, cậu nên đi nhanh lên đi!"
Còn không đi, theo loại nghệ thuật nói chuyện này của anh, bà không cho phép sẽ không đồng ý rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!