Chương 5: (Vô Đề)

Tiết cuối cùng trên lớp được một nửa thời gian, điện thoại di động vang lên.

Lục Đồng gửi tới tin nhắn nói:

"Khả Ý, tối nay hội học sinh có chút hoạt động, tối nay mình trở về!"

Vưu Khả Ý cũng lười phải vạch trần cô ấy.

Gần đây hành tung của Lục Đồng bất định, thường trốn học hoặc về sớm, hội học sinh có thể có hoạt động gì mà muốn chiếu cố cả ban ngày ban đêm như vậy, mà bản thân mình là một trong những học viên của học viện lqd múa lại không biết gì cả?

Một cặp tình lữ đang nói chuyện phiếm ở hàng cuối cùng, giống như keo như sơn khó phân khó chia rồi, đặc biệt là bộ phận môi.

Giáo sư già trên bục giảng vỗ sách lên bàn bốp một cái, tức giận nói:

"Hai bạn học ở hàng cuối cùng đang làm gì vậy?"

Ba lớp học chung, chừng một trăm người cùng nhau quay đầu lại, nếu như ánh mắt có nhiệt độ, đoán chừng đôi tình lữ kia đã thành một đôi uyên ương nướng.

Nam sinh bao quát nữ sinh mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt vào trong lồng ngực mình, trấn định nói:

"Giáo sư, tình đến chỗ sâu khó kiềm nén, xin ngài thông cảm."

Cả lớp cười thật to thì Vưu Khả Ý đột nhiên ý thức được.

Cán bộ Lục Đồng chưa bao giờ trốn học đột nhiên bắt đầu trốn học, hơn nữa càng trốn càng ngông cuồng, dường như sánh kịp với nghiện, đây không phải là tình đến chỗ sâu khó kiềm nén, còn có thể là cái gì?

Cô bắt đầu vùi đầu đánh chữ.

"Đồng chí Lục Đồng, lấy tư cách của một đảng viên, mời nghiêm túc nói cho mình biết, tôn chỉ của đảng là cái gì?"

Ba phút sau, màn hình sáng.

"Thực sự yêu cầu? Mình đoán, bây giờ cậu đang ở trên lớp? Chiều hôm nay không có tiết chủ nghĩa Mác Lê – nin đúng không?"

"Đúng là không có, nhưng đồng chí Lục Đồng, gần đây hành động việc làm của cậu đã hoàn toàn làm trái với tôn chỉ của đảng lqd ta. Mời tìm kiếm lương tâm của mình, sau đó tràn đầy áy náy, hơn nữa"thực sự yêu cầu

"nói cho mình biết, có phải cậu yêu đương rồi hay không? (▼へ▼メ)"

Lục Đồng chỉ trả lời bằng một icon thêm một chuỗi im lặng tuyệt đối: ...

Vưu Khả Ý phá giải bất lực, nhanh chóng đáp lại: (▼へ▼メ)!

Sau đó sẽ không có đoạn sau.

Mãi cho đến khi tiếng chuông tan học vang lên, cô mới nhận được một tin nhắn cuối cùng của Lục Đồng:

"Nền tảng của bạn bè tốt là cả đời cùng nhau đi! Không phải cố ý gạt không nói cho cậu, là chuyện hơi phức tạp, không xử lý được trong khoảng thời gian ngắn. Chờ mình xử lý tốt, nhất định thẳng thắn được khoan hồng với cậu, cậu tin mình! Nhìn ánh mắt chân thành của mình +o+!"

Lục Đồng rất thẳng tính, chưa bao giờ lừa gạt cô cái gì, nhưng bây giờ cho dù gửi tin nhắn giải thích cũng không được, cũng chỉ là chuyện hơi phức tạp,

"không xử lý được trong khoảng thời gian ngắn" và chờ mình xử lý tốt. Nói và không nói có gì khác biệt.

Vưu Khả Ý hơi lo lắng không phải cô ấy gặp phải vấn đề nan giải gì chứ, dù sao mạch não của Lục Đồng còn ngắn hơn trực tràng của chim.

Nhưng cô cũng không tiện hỏi tới, chỉ có thể trả lời cô ấy:

"Đây là lòng của mình, bán □□ và cải trắng làm bạn bè..."

Thường ngày sẽ lập tức triển khai một cuộc đại chiến chèn ép, thức tỉnh về nền tảng bạn bè của cải trắng và não chim với cô nhưng không có tin nhắn hồi âm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!