Chương 27: (Vô Đề)

Đợi đến người tụ năm tụ ba trong phòng bao ra khỏi KTV thì đã là mười hai giờ khuya rồi.

Bởi vì tâm tình Vưu Khả Ý không tốt, đánh bạo uống hai ly bia, kết quả tửu

lượng không tốt lắm, đi bộ cũng cố tình đảo, say lảo đảo. Lục Đồng đỡ cô một hồi, sau khi xuống thang máy thì thật sự đỡ không được, dứt khoát

giao cô cho Trịnh Gia Viêm.

"Ừ, anh tới."

Đây quả thực là gãi đúng chỗ ngứa.

Trịnh Gia Viêm cẩn thận đỡ Vưu Khả Ý từng li từng tí, nhỏ giọng hỏi câu: "Em làm sao vậy? Đầu choáng váng hay không?"

"Đâu chỉ là choáng váng đầu? Quả thật cũng sắp say khướt rồi!" Lục Đồng tức

giận nói, "Trước kia cũng không uống rượu, khuyên như thế nào đều nói từ nhỏ mẹ giáo dục cô ấy rằng con gái không thể uống rượu bừa bãi ở bên

ngoài, kết quả hôm nay không ai khuyên, cô ấy tốt rồi, tự chuốc say

chính mình."

Vưu Khả Ý tùy tiện phất tay một cái, "Nói bậy! Người nào say? Mình rất tỉnh táo!"

Để chứng minh bản thân còn tỉnh táo, cô đẩy Trịnh Gia Viêm ra, đi hai bước sang bên cạnh, trong miệng la hét: "Thấy rõ, mình còn có thể đi thẳng

nữa!"

Vậy mà cô đi thẳng ở đâu? Nói là hình s cũng coi như khích lệ cô rồi.

Mắt thấy không đi hơn mấy bước, trọng tâm của cô chợt không vững, thân thể nghiêng sang bên cạnh giống như sắp ngã xuống.

Dưới đèn đường trong taxi màu xanh dương, người đàn ông kia không chút nghĩ

ngợi liền đẩy cửa đi ra ngoài, vậy mà cuối cùng khoảng cách mười mấy

bước vẫn xa chút. Anh mới bước một cái chân ra khỏi cửa xe, đã nhìn thấy nam sinh đó đi mấy bước tới bên cạnh Vưu Khả Ý, thuận tay kéo cô lên.

Lòng Trịnh Gia Viêm vẫn còn sợ hãi nói: "Được rồi được rồi, em không cần đi, anh đỡ em là được rồi, đừng lộn xộn."

Vưu Khả Ý không vui vừa rút tay về vừa lầm bầm: "Làm gì vậy, mẹ từng nói nam nữ thụ thụ bất thân..."

Say rượu bí tỉ chọc cười một nhóm người, tất cả mọi người hi hi ha ha.

Mà dưới đèn đường, người đàn ông kia cứng chốc lát, lại từ từ thu hồi chân, đóng cửa xe lại, ngồi xuống lần nữa.

Anh dựa đầu ở trên ghế ngồi, tìm kiếm điếu thuốc từ trong túi ra ngoài,

hình như bật lửa không còn ga, bật liên tục mấy lần cũng không cháy. Anh mắng câu thô tục, hung hăng ném cái bật lửa màu bạc ra ngoài cửa sổ,

sau đó ngay cả điếu thuốc cắn trong miệng cũng bị anh vò thành một cục.

Anh nghiêng đầu, không nhúc nhích nhìn ánh sáng bên ngoài, nhìn chỗ cách

mười mấy bước có một đôi bóng người ôm nhau, mi tâm nhăn gay gắt, ánh

mắt cũng mang theo chút nóng nảy tàn bạo.

Sau đó Vưu Khả Ý bên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!