Editor: Thiên Vi
Cố Tần hôn môi Dư Niệm, lưu lại dấu vết, bị đồng đội trông thấy.
Đồng đội:
"Khà khà khà, xem ra cuộc sống chị dâu trôi qua vô cùng hạnh khổ nha."
Dư Niệm:
"Con muỗi cắn đấy!"
Buổi tối, Cố Tần đặt ai đó ở trên ghế sofa:
"Con muỗi đói bụng, muốn cắn thêm mấy cái."
[1]
"Cố Tần, anh không thể cởi quần áo của em."
Cố Tần:
"Được, anh không cởi."
Một lúc sau.
Dư Niệm:
"Anh kéo quần áo của em làm gì thế hả!"
Cố Tần:
"Em nói không cho anh cởi, nhưng không nói là không cho anh kéo."
[2]
Dư niệm khiến Cố Tần tức giận, buổi tối, Dư Niệm quên luôn chuyện xảy ra ban ngày, Cố Tần vẫn để ý như trước.
Dư Niệm:
"Lúc nữa chúng ta ăn cái gì?"
Cố Tần:
"Cá nheo, sắc thuốc để ăn."
[4]
Cố Tần gặp tình địch khiêu khích.
Tình địch:
"Tôi từng là người trong lòng của Dư Niệm."
Cố Tần:
"Ah, vậy bây giờ tôi là người bên gối của cô ấy."
[5]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!