Editor: Thiên Vi
Hầu kết Thẩm Lâm Xuyên nhấp nhô, trong đôi mắt màu đen thâm thúy phản chiếu lại khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy nước mưa của Dư Niệm, đột nhiên, anh ta buông tay lái, chậm rãi nghiêng người về phía cô.
Trong lòng Dư Niệm bỗng nhiên thắt chặt lại, không khỏi rụt rụt người về phía sau.
Thẩm Lâm Xuyên tiếp tục đến gần, Dư Niệm cắn chặt môi dưới, chỉ nghe "Bốp~" một tiếng, bàn tay của Dư Niệm đã sượt qua gương mặt tuấn tú của Thẩm Lâm Xuyên.
Ngoài cửa sổ xe tiếng mưa rơi xuống lộp bộp~, trong xe thời gian như ngừng lại vô cùng yên tĩnh, Dư Niệm thở hổn hển, sau nửa ngày không mở miệng.
Thẩm Lâm Xuyên lau khóe miệng, giọng nói khàn khàn:
"Em chưa cài dây an toàn."
Đồng tử của Dư Niệm hơi co lại, cô cúi đầu, quả nhiên, dây an toàn vẫn đang mở. Dư Niệm im lặng cài dây an toàn xong, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Động cơ lại được khởi động, Thẩm Lâm Xuyên nhìn vào trong màn mưa, không nói một lời.
Do dự một chút, Dư Niệm quay đầu nhìn lại, nhìn thấy trên mặt của anh ta in dấu năm ngón tay đỏ lừ, Dư Niệm có chút áy náy:
"Thật xin lỗi, tôi cho rằng…"
"Cho rằng anh muốn tổn thương em?"
Thẩm Lâm Xuyên nói tiếp:
"Hiện tại trong mắt em anh là người quá đáng như vậy sao?"
"Tôi không nói như vậy."
"Hành động của em đã nói như thế. Dư Niệm, anh không đáng để em tín nhiệm nữa, đúng không?"
Cô im lặng.
Nhưng cô im lặng lại giống như đâm một con dao vào ngực của Thẩm Lâm Xuyên, đâm sâu vào khiến anh ta đau nhức.
Xe dừng lại ở cổng khu cư xá, Thẩm Lâm Xuyên tắt máy, mở cửa đi xuống xe.
Dư Niệm kéo góc áo Thẩm Lâm Xuyên, nói:
"Tự tôi đi xuống là được rồi."
Thẩm Lâm Xuyên liếc nhìn cô một cái, im lặng đi qua bên này, mở cửa xe giúp cô. Dư Niệm thở phào một cái, hai chân bước xuống dưới, ngay sau đó, áo ngoài của Thẩm Lâm Xuyên quét tới. Anh ta che cho cô xuyên qua màn mưa đi vào trong cư xá.
Đưa Dư Niệm đi vào, Thẩm Lâm Xuyên dừng lại ở cửa:
"Gặp lại."
Dư Niệm hít hít cái mũi, sau khi liếc nhìn anh ta một cái, quay đầu đi vào trong thang máy.
Đợi bóng dáng của cô hoàn toàn biến mất, Thẩm Lâm Xuyên xoay người rời đi.(Truyện độc quyền tại thiênphượngcư)
"Tổng giám đốc Thẩm."
Vừa mới ngồi lên xe, trợ lý của Thẩm Lâm Xuyên liền gọi điện thoại tới:
"Chuyện anh muốn tôi điều tra tôi đã điều tra được rồi."
"Nói."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!