Editor: Thiên Vi
[Dưới ánh đèn Cố Tần hôn bạn gái ở bên đường. ]
Đang giờ làm Microblogging liền gửi tới một loạt thông báo, mở ra Dư Niệm liền đọc được mục tin tức này. Tin tức này là một trong những tin tức ít ỏi leo lên được vị trí Top 3 đứng đầu, số lượng người vào bình luận tăng vọt rất nhanh bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Dư Niệm ấn mở bảy cái hình lớn kia, đập vào mắt đúng là hình ảnh cô với Cố Tần hôn nhau.
Nhưng lúc ấy là buổi tối, hai người lại bịt kín mít, chỉ nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ.
Dư Niệm kéo xuống mục bình luận, bình luận cũng đủ loại, vô cùng náo nhiệt.
[ Đại đại đại cá ướp muối: Đây không phải là anh Cố, anh Cố không đi cà chua trứng tráng, đây không phải! ]
[ Nghĩ ID thật sự quá khó khăn: Người này 100% không phải anh Cố, đám chó săn này có thể đừng khiến người ta cảm thấy chán ghét như vậy có được hay không, Tần Tần cũng không phải người trong ngành giải trí. ]
[Không nghĩ ra tên: Đám truyền thông bọn họ muốn tin tức lớn hơn ah… Ta đứng về phía Tần Tần. ]
[ Xinh đẹp như hoa chính là ta: bây giờ Cố Tần đang ở trụ sở huấn luyện thành phố A, đang chuẩn bị cho trận đấu, các ngươi thật sự rảnh rỗi như vậy sao? ]
[Xaionfrueon: Thứ nhất: Cố Tần đang ở trụ sở huấn luyện; Thứ hai: Cố Tần không phải người trong ngành giải trí; Thứ ba, Cố Tần không đi cà chua trứng tráng, Thứ tư, người ta có bạn gái hay không, cùng ngươi có quan hệ cái rắm? ]
[ Thuyền trưởng đau nửa đầu: Cấp trên đã có sắp xếp. Huống chi cô gái này nhìn xấu như vậy, khẳng định không phải bạn gái Cố Tần! ]
Bình luận trước đó rất đúng trọng tâm, lúc đầu nhìn thấy bình luận này, Dư Niệm phun toàn bộ nước mới uống ra ngoài, cái gì gọi là cô gái này xấu như vậy? Dư Niệm sờ sờ mặt của mình, mặc dù mình lớn lên không phải khuynh thành, nhưng dễ nói nhìn cô cũng rất vừa mắt a…
"Dư Niệm, cám ơn cô thay tôi đi đến thành phố A."
Nhìn Triệu An An đi tới, Dư Niệm để điện thoại di động xuống, cô nhìn cô ấy cười cười:
"Mẹ của cô thế nào rồi?"
Trên mặt Triệu An An lộ ra một chút thần thái thoải mái:
"Đã ổn định lại rồi, bác sĩ nói chú ý nghỉ ngơi là được."
"Vậy là tốt rồi."
"Đúng rồi."
Triệu An An nhìn bốn phía xung quanh một vòng, tiến đến sát bên tai, nhỏ giọng nói:
"Chuyện tiết mục mới cô cũng nghe nói chứ, hiện tại hình như đã xác định người được chọn rồi."
"Ai?"
"Một người là cô, còn một người nữa là Lưu Viện mang đến tên Mạnh Khê."
Dư Niệm trầm tư một lát, nói:
"Chính là cô gái trước kia bị Tôn Mạn Tư quở trách?"
"Đúng vậy."
Triệu An An liên tục gật đầu:
"Chính là cô ta."
Ấn tượng của Dư Niệm đối với Mạnh Khê không quá sâu khắc, cái đài truyền hình này lớn như vậy, ngẫu nhiên gặp mặt, cũng chỉ là sơ giao. Trong trí nhớ của cô, cô gái này rất hay ngượng ngùng, nhưng nói như thế nào, bây giờ có thể được cấp trên nhìn trúng khẳng định cũng có chút ít bản lĩnh.
"Dư Dư cô phải cố gắng lên, người ta hay nói một người đắc đạo, gà chó lên trời*. Chờ cô thành danh, tôi cũng thấy vui."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!