Chương 16: (Vô Đề)

Editor: Thiên Vi

[ Bây giờ em sẽ đến công ty tìm chị. ]

Gửi xong tin nhắn cho Hạ Lam, Dư Niệm ngồi lên xe taxi. Cô cúi đầu, tìm kiếm số liên lạc của bạn tốt.

Dư Niệm: giúp tớ tra id của người viết bài này một chút.

Hồng Thiên: tớ vừa vì chuyện này đang muốn tìm cậu đấy, điều tra rồi, ip dấu mạng ở dưới địa chỉ là Giang Thành, cư xá Hồng Thành. Giờ tính sao? Có phải cậu đắc tội với người ta rồi hay không.

Dư Niệm nhìn thấy hàng chữ nhỏ này, lâm vào trầm tư.

Hồng Thiên học chính là về máy vi tính, sau khi tốt nghiệp đại học liền chuyển đến một thành phố khác. Số liệu cậu cho cô tuyệt đối sẽ không có sai lầm.

Dư Niệm cẩn thận suy nghĩ, trong những người cô quen biết, chỉ có một người ở khu Hồng Thành, Dư Niệm đã có manh mối.

Hồng Thiên: đúng rồi, thuận tiện tớ xâm nhập máy tính của cô ta, sau đó phát hiện những thứ này, tớ nghĩ cậu có thể dùng được đấy.

Nói xong, đối phương gửi tới một tệp file.

Dư Niệm mở ra, lúc nhìn vào những thứ ở bên trong, cô không thể tin, một đôi đẹp mắt trừng lớn.

Ở bên trong file đều là ảnh chụp, trong đó có trên trăm tấm hình, đều là một người phụ nữ nhưng với những người đàn ông khác nhau, nếu dùng chuẩn mực so sánh thật sự là quá kinh người.

Hồng Thiên: hắc hắc hắc, nhìn xem tớ thu mấy thứ này làm phúc lợi đấy.

Dư Niệm:…

Hồng Thiên: có cần tớ bôi đen bài viết này giúp cậu không? Tớ thấy trên mạng lưới *internet bắt đầu có người nóng nảy muốn làm thịt cậu rồi.

Dư Niệm: không cần. Nếu bôi đen có thể chứng minh được tớ trong sạch, tớ có biện pháp. Lần này phải cám ơn cậu rồi.

Hồng Thiên: bây giờ cảm ơn làm cái gì, chờ tớ đến Giang Thành, cậu nhớ phải mời tớ ăn cơm.

Mang tâm tình phức tạp, Dư Niệm lưu file lại thật tốt, yên lặng tắt điện thoại.

"Tiểu thư, đến rồi."

Thanh toán tiền xe, Dư Niệm mở cửa xuống xe.

Vừa bước xuống xe, bầu trời liền rớt xuống từng hạt mưa lất phất, Dư Niệm ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm mờ mịt, cô ôm chặt túi xách, chạy vào trong tòa cao ốc trước mặt.

Vì nguyên nhân lãnh đạo mới nhậm chức, hôm nay Hạ Lam phải tăng ca thêm một thời gian ngắn. Đến đại sảnh, Dư Niệm nhìn một vòng xung quanh, ngồi trong khu nghỉ ngơi ở bên trái đại sảnh.

Đinh!

Cửa thang máy phía sau cô từ từ mở ra, một đám người đi giày Tây, bụng phệ bước ra từ trong đó, trong đám người, một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn, khí chất như ngọc lập tức hấp dẫn ánh mắt của cả sảnh.

Anh ta mặc một bộ âu phục màu đen vừa khít với cơ thể, sợi tóc mềm mại đen nhánh, trên gương mặt tuấn tú treo nụ cười vui vẻ nhàn nhạt. Người đàn ông giống như khối ngọc thô chưa được mài dũa, không hoa mỹ, nhưng lại lịch sự tao nhã hoa lệ.

"Gặp tổng giám đốc Thẩm tôi rất vui, tôi rất kỳ vọng đối với chuyện hợp tác của chúng ta."

"Có thể cùng quý công ty hợp tác cũng là vinh hạnh của chúng tôi."

Giọng nói của người đàn ông ôn hòa, hai con ngươi đen láy lóe lên tia sáng nhạt.

Lúc đi ngang qua Dư Niệm, bỗng nhiên anh ta ghé mắt, nhưng chỉ nhìn thấy những sợi tóc đen nhánh che hết cả gương mặt.

"Tổng giám đốc Thẩm?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!