À nhân tiện thì ta mới phát hiện đạo tặc trong nhà ta với cô Phượng, truyện Ai yêu ai đã bị cop đến chương 62, không biết nó cop có cop những truyện khác không nhưng ta nghi lắm. Chắc lại phải set pass rồi. T_T T_T Đúng là thời điên loạn, 1 mét vuông có 500 thằng ăn cắp mà. huhu
Lúc chiều cha Dư gọi điện thoại tới.
Dư Niệm cầm điện thoại, lén lút chạy tới WC ở phòng kế, cô đè xuống phím nghe, đầu bên kia truyền đến giọng nói trầm ổn của cha Dư.
"Dư Dư, ăn cơm chưa?"
"Còn chưa ăn a."
Giọng nói cha Dư có chút không tốt:
"Tại sao đã muộn như vậy còn chưa ăn cơm?"
Dư Niệm cười cười trầm thấp:
"Mới xong công việc bề bộn, hiện tại đang chuẩn bị đi ăn."
"Sớm đã nói, con vào làm trong nhà có phải tốt hơn không…"
Cha Dư lải nhải thêm vài câu, câu chuyện đột nhiên chuyển đề tài:
"Cuối tuần này về nhà a, cha cũng nhớ con rồi."
"Cuối tuần còn phải tăng ca, chờ sinh nhật của cha, khẳng định con sẽ trở về."
Cha Dư nghe xong có chút bất mãn, nhưng cũng không cưỡng cầu, ông lại dặn dò thêm vài câu, lúc này mới lưu luyến cúp điện thoại.
Dư Niệm nhét điện thoại di động vào trong túi áo, lúc chuẩn bị đi ra ngoài, chợt nghe thấy bên ngoài vang lên một chuỗi những tiếng bước chân, ngay sau đó truyền đến mấy giọng nữ.
"Hôm nay lúc tôi tới công ty, nhìn thấy Dư Niệm đi xuống từ một chiếc xe Cadillac màu đen. Lái xe hình như là một người đàn ông. Chưa từng nghe nói Dư Niệm có bạn trai a?"
Dư Niệm nghe giọng nói này rất quen, hình như là của bộ phận kế bên, trước kia từng xuất hiện cùng cô.
"Ai nói chỉ có bạn trai mới có thể tiếp với người tầng lớp cao hơn?"
Tôn Mạn Tư nhìn vào gương tô lại son môi, bên môi cô ta gợi lên một độ cong trào phúng, giọng nói xen lẫn một chút khinh thường:
"Ngoại trừ bạn trai, cũng có thể là quan hệ khác."
"Ý của cô là… Bà con?"
"Linh Linh cô ngu xuẩn ah, ý tứ của Tôn Mạn Tư rất rõ ràng rồi. Hiện tại có loại phụ nữ rất thích dựa vào sắc đẹp để kiếm cơm, tôi nghe nói ah…"
Đối phương hạ giọng:
"Dư Niệm kia mới mua nhà ở khu Đô Hoa ở Giai Uyển, cô nói xem cô ta là sinh viên vừa tốt nghiệp không bao lâu, cô ta có năng lực lớn như vậy."
"Ý của cô là?"
Linh Linh hiểu rõ, không thể tin mở to hai mắt nhìn:
"Dư Niệm… Bị bao nuôi? Nhưng nhìn qua cô ấy không giống như loại người này ah…"
"Mọi chuyện đừng nhìn mặt ngoài."
Tôi son môi thật tốt, Tôn Mạn Tư bắt đầu đánh phấn thơm lên mặt:
"Có người có công phu thích làm ra vẻ mặt ngoài, nhưng trong lòng là dạng gì, chúng ta cũng không rõ ràng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!