Chương 7: (Vô Đề)

"… Không phải, ý tôi là tôi không cố ý đụng vào tay anh…"

"Tôi chỉ muốn giúp anh… cầm một ít hành lý."

Đầu óc của Cố Tri Vi hoàn toàn không đủ dùng, nói năng cũng lộn xộn. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

May mà khả năng phân tích của Giang Thuật cũng khá mạnh.

Hiểu được ý của cô.

"Không sao…" Giang Thuật trầm giọng nói, phớt lờ cảm giác nhộn nhạo bắt đầu nảy sinh sâu trong đáy lòng, anh nhanh nhẹn xách hai chiếc vali, trấn an Cố Tri Vi đang lúng túng: "Đồ đạc để tôi cầm, em mở cửa đi."

Giọng nói của người đàn ông như có một loại ma lực khiến người ta yên tâm. 

Tâm trạng ngượng ngùng của Cố Tri Vi đã dịu đi một chút, cô vội vàng dẫn đường ở phía trước.

Khó khăn lắm mới từ nhà để xe đến cửa ra vào trước sân biệt thự.

Cố Tri Vi luống cuống tay chân nhập mật khẩu.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi cánh cửa mở ra với một tiếng động nhỏ, cô nhường đường cho Giang Thuật trước.

Giang Thuật cũng không khách sáo với cô, anh vào nhà trước.

Sau khi đặt tạm hành lý ở lối vào, anh quay lại nói với Cố Tri Vi đang vào cửa: "Có thể phải làm phiền em đưa tôi đi làm quen với hoàn cảnh trước."

Đây là lần đầu tiên Giang Thuật tới Nam Chi Thủy Tạ, anh muốn nắm bắt một chút về bố cục của ngôi nhà, ngoài ra còn nhờ Cố Tri Vi sắp xếp giúp một căn phòng trống.

Đương nhiên Cố Tri Vi cũng không có lý do gì để từ chối.

Nhưng cô cũng không đến đây ở thường xuyên, thế nên thật ra hiểu biết của cô về căn phòng này cũng chỉ nhiều hơn Giang Thuật một chút.

Nhưng đối với Giang Thuật mà nói, Cố Tri Vi biết một chút như thế đã đủ rồi.

Hai người đi vào trong từ lối vào, Cố Tri Vi lần lượt đưa Giang Thuật đến phòng khách, phòng ăn và phòng bếp.

Bắt đầu đi dạo từ tầng một, vừa đi vừa giải thích với anh.

Mất hơn nửa tiếng mới giải thích rõ ràng về tình hình sơ lược bên Nam Chi Thủy Tạ.

"Trước đó tôi hay ở ký túc xá của trường hoặc là căn hộ gần trường, cũng rất ít khi trở về bên này…"

"Nhưng anh yên tâm, bình thường bên này đều có người chuyên trách quét dọn, vào ở ngay cũng không có vấn đề gì."

"Chỉ là có thể bể bơi và nhà ấm trồng hoa ở sau cần mời người dọn dẹp cẩn thận mới có thể sử dụng được."

Giọng nói của Cố Tri Vi dần trở nên bình tĩnh, âm lượng cũng bình thường hơn rất nhiều.

Bởi vì trong lòng cô đã không còn căng thẳng như trước đó, miễn cưỡng có thể điềm tĩnh đối mặt với Giang Thuật.

Giang Thuật hiểu đại khái về tình hình của biệt thự.

Anh nói cảm ơn Cố Tri Vi.

Dường như xuất phát từ lòng biết ơn, anh chủ động hỏi Cố Tri Vi: "Trước đó lúc ngồi trên xe, em muốn nói gì với tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!