Khoảng chừng hơn chín giờ tối, trung tâm thành phố Thâm Quyến xa hoa rực rỡ ánh đèn, cảnh đêm náo nhiệt.
Lại thêm hôm nay là lễ Thất tịch nên đường phố tấp nập người qua lại, không thiếu những cặp đôi yêu nhau.
Sau khi Cố Tri Vi đi theo Giang Thuật ra khỏi nhà hàng lẩu thì đi bộ vài phút, đến bãi đậu xe ngoài trời gần nhất để lấy xe.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà lúc Khang Vãn Ninh nhắn tin WeChat cho cô là Cố Tri Vi vừa ngồi lên xe.
Đáng mừng ở chỗ, Giang Thuật tự mình mở cửa xe cho cô.
Nhưng điều đáng buồn là… Anh mở cửa hàng ghế sau cho cô chứ không phải ghế lái phụ.
Điều này chỉ có nghĩa là, trong lòng Giang Thuật, cô chẳng khác gì người ngoài.
Dù là trai đơn gái chiếc ở một mình, anh cũng sẽ cố gắng giữ khoảng cách với cô.
Ngay cả vị trí bên cạnh người lái anh cũng không muốn cho cô ngồi.
Cố Tri Vi ủ rũ tựa lưng vào ghế ngồi, bị mùi nước hoa Cổ Long nhàn nhạt bên trong xe làm nhíu mày lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi cô nhận được tin nhắn WeChat của Khang Vãn Ninh thì cẩn thận liếc mắt nhìn Giang Thuật đang thắt dây an toàn trên ghế lái, không hiểu sao tâm trạng Cố Tri Vi lại trở nên rối rắm.
Một lúc lâu sau cô mới trả lời Khang Vãn Ninh, cảm ơn cô ấy.
Dù thế nào đi nữa, chuyện xảy ra tối nay không phải lỗi của cô và Khang Vãn Ninh.
Là chính Giang Thuật đã buột miệng nói ra ngay trước mặt mọi người.
"Dây an toàn."
Sự yên tĩnh trong xe đột nhiên bị phá vỡ.
Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Giang Thuật trầm thấp êm tai, nhưng lại mang theo một cảm giác xa cách lờ mờ làm người ta cảm thấy lạnh.
Suy nghĩ của Cố Tri Vi bị cắt ngang, cô chậm chạp kéo dây an toàn ra và thắt lại.
Tư thế ngồi của cô căng cứng và nhịp tim đập nhanh một cách khó hiểu.
Đúng lúc này, Khang Vãn Ninh trả lời lại WeChat: [Đều là chị em với nhau, cậu khách sáo cái gì.]
[Cậu không nhìn thấy khuôn mặt của Chúc Nghiên đấy thôi, cô ta sắp bốc khói đến nơi rồi!]
[Đúng rồi Tri Tri, khó lắm cậu mới có cơ hội ở một mình với Giang Thuật, cho nên nhất định phải nắm bắt cơ hội đó nha.]
[Trừ khi cậu chỉ muốn làm vợ chồng hợp đồng với anh ta cả đời, không bao giờ yêu đương gì hết. Khuôn mặt nghiêm túc. jpg]
Tin nhắn liên tiếp của Khang Vãn Ninh lại một lần nữa làm trái tim của Cố Tri Vi rối loạn.
Cô nhướng đôi lông mày lá liễu xinh đẹp, hàng mi cụp xuống, dáng vẻ khó chịu, nặng trĩu tâm sự.
Giang Thuật ngồi ở ghế lái tình cờ nhìn thấy bộ dạng của Cố Tri Vi qua kính chiếu hậu.
Anh khẽ nhếch đôi môi mỏng, trầm giọng lên tiếng: "Đi thôi."
Ban đầu anh định hỏi có phải Cố Tri Vi có chỗ nào không thoải mái hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!