Chương 54: (Vô Đề)

Bầu không khí mơ hồ ở trong phòng, mới dễ dàng sản sinh ra sự mập mờ. Giang Thuật cảm thấy, lúc này đến cả không khí cũng rất ngọt ngào.

Anh rất muốn.

Rất muốn lại hôn Cố Tri Vi thêm một lần nữa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không dịu dàng một chút nào, hoàn toàn ngược lại so với người đàn ông mà cô luôn miệng khen ngợi, hôn cô một cách hung hăng.

Giang Thuật đã sống hai mươi mấy năm, chưa bao giờ lại có một khoảnh khắc mang tâm lý phản nghịch như bây giờ.

Nhưng lý trí không cho phép anh làm như vậy.

Sau khi lý trí quay trở lại, cảm xúc mơ màng của Giang Thuật dần dần bình phục. Thân thể của Cố Tri Vi mềm mại bất lực, bờ môi hơi đau, lúc bị anh ôm vào trong ngực, còn đang thở phì phò.

Chỉ có điều là cô rất buồn ngủ, tức giận mà nhắm mắt lại, như mê như sảng mà mắng một câu: "Con muỗi chết tiệt…" 

Giang Thuật: "…"

Mặc dù anh rất không muốn hiểu lời mắng kia của Cố Tri Vi, nhưng nếu như anh không hiểu sai, câu "con muỗi chết tiệt" kia là đang mắng anh sao? Bởi vì lúc nãy anh đã "cắn" cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong chốc lát, Giang Thuật như bị người ta tạt một gáo nước lạnh vào đầu.

Anh dần dần ý thức được, hành vi lúc này của mình… Là đang mạo phạm đến Cố Tri Vi.

Mặc dù bọn họ là vợ chồng, nhưng loại chuyện thừa dịp người khác say rượu, bắt nạt đối phương này, nghĩ như thế nào cũng vẫn cảm thấy không hợp quy tắc. Nếu như Cố Tri Vi tỉnh lại, nhớ ra chuyện này, phản ứng của cô sẽ ra sao?

Trong lòng Giang Thuật không khỏi sinh ra cảm giác nghĩ mà sợ. Anh hoàn toàn không nghĩ ra được Cố Tri Vi sẽ có phản ứng như thế nào.

Đêm khuya yên tĩnh, thời gian không biết đã trôi qua bao lâu.

Giang Thuật vẫn ngồi yên trên bàn trà, Cố Tri Vi thì ngồi ở trên đùi anh, co tròn ngủ gục trong lồng ngực của anh. Chờ khi Giang Thuật bước ra khỏi những suy nghĩ tạp nham ở trong đầu, hô hấp của Cố Tri Vi đã dần bình ổn, cô đã hoàn toàn ngủ thiếp đi.

Giang Thuật rầu rĩ cau mày, cảm giác dường như tay của Cố Tri Vi có hơi lạnh, anh mới ôm ngang cô lên, đi tìm phòng ngủ chính. Sau đó Giang Thuật tốn hơn nửa tiếng, thu xếp xong cho Cố Tri Vi. Thay cô lau tay và mặt, còn tìm hòm thuốc trong nhà cô, bôi thuốc cho vết thương nho nhỏ trên miệng của cô.

Nghĩ đến bờ môi sưng đỏ, buổi sáng ngày mai chắc có thể tiêu giảm đi. Chỉ là cái miệng nhỏ hồng hào kia của Cố Tri Vi… Giang Thuật rất xoắn xuýt, phải nên giải thích như thế nào.

Còn cả nụ hôn kia nữa.

Nếu như ngày mai sau khi Cố Tri Vi tỉnh lại hoàn toàn không nhớ rõ tất cả những gì đã xảy ra vào đêm nay. Anh có cần phải nhắc nhở cô không?

"…" Trong lòng Giang Thuật chưa từng rối bời như vậy. Tựa như một vườn hoa cỏ dại hoang vu, anh vốn không biết phải bắt đầu xử lý từ chỗ nào.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Giang Thuật kêu lên một cái, là âm thanh nhắc nhở của Wechat.

Anh tìm một cái khăn tắm sạch sẽ ở trong nhà của Cố Tri Vi. trở lại phòng ngủ chính, ngồi ở bên giường cô, trông chừng cho cô ngủ. Trong lúc đó, Giang Thuật chỉnh điện thoại về trạng thái im lặng.

Sau đó anh vừa xem tin nhắn ở Wechat, vừa dùng một tay cởi cúc áo sơ mi, định cởi quần áo đã bị thấm ướt ở bên trong ra, dùng khăn tắm để lau khô cơ thể.

Bên này của Cố Tri Vi chắc chắn không có quần áo để anh mặc, cho nên Giang Thuật cởi áo sơ mi ra, mang vào trong phòng giặt quần áo để giặt khô. Trong lúc chờ quần áo, nửa người trên chỉ choàng một chiếc khăn tắm lớn, che làn da và vóc người đẹp đi một chút. Sau đó anh mang một cái ghế đến, ngồi bên cạnh giường của Cố Tri Vi, cúi đầu trả lời tin nhắn Wechat mà Tiết Thịnh gửi đến.

Chuyện này, chắc cũng chỉ có Tiết Thịnh là sẽ gửi tin nhắn cho anh.

Bởi vì đêm nay Giang Thuật xã giao cùng với Quách Tiến, sau đó lại phải hỗ trợ đài truyền hình trong thành phố ở bên kia quay một đoạn video quảng cáo.

Tiết Thịnh cảm thấy áp lực như núi, rất nhiều chỗ không hiểu, bắt buộc phải hỏi Giang Thuật. Tăng ca thức đêm để viết code, cũng là chuyện rất thường tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!