Trình Giang Nam anh ta, không chỉ từng là giáo viên của môn học tự chọn của cô. Trước đó, anh ta còn là bạn học thời cấp hai cấp ba của anh cả Cố Nghiêu Dã.
Thực ra Cố Tri Vi có rất ít kí ức về Trình Giang Nam. Bởi vì Trình Giang Nam là bạn học kiêm lớp trưởng thời cấp hai cấp ba của anh cả Cố Nghiêu Dã, cho lên lúc nhỏ từng gặp mặt vài lần.
Nhưng thời gian lâu như thế rồi, Cố Tri Vi tuy rằng nhớ anh ta, nhưng mà trước nay chưa bao giờ dám bám vào mối quan hệ này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngay cả lúc trước khi học lớp học tự chọn của Trình Giang Nam, Cố Tri Vi cũng chưa bao giờ chủ động nhắc đến chuyện mình là em gái của Cố Nghiêu Dã. Trình Giang Nam cũng chưa từng nhắc.
Cố Tri Vi còn cho rằng, anh ta hoàn toàn không còn nhớ mình.
Dù sao lúc đó trong vài lần gặp gỡ ít ỏi đó, cô vẫn còn là một cô nhóc. Cũng chỉ từng giới thiệu bản thân một cách khách khí với Trình Giang Nam mà thôi.
Cố Tri Vi không ngờ rằng Trình Giang Nam lạ nhớ cô là em gái của Cố Nghiêu Dã. Hơn nữa tối nay lại chủ động nhắc đến.
"Cố Tri Vi?" Trình Giang Nam khua tay trước mặt cô vài cái.
Cố Tri Vi hồi hồn lại, ánh mắt cô lại tập trung vào khuôn mặt anh ta, khẽ mỉm cười: "Anh trai của em rất tốt… Vừa đi hưởng tuần trăng mật với chị em về xong."
Trình Giang Nam gật đầu, không hỏi thêm gì cả. Bởi vì anh ta biết rất rõ Cố Nghiêu Dã và Giang Tĩnh Nguyệt vừa mới đi hưởng tuần trăng mật về nước, không lâu trước đó, bọn họ mới gặp nhau trong buổi tụ tập bạn học cấp hai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Giang Nam vừa rồi chẳng qua là biết rõ cố hỏi, tìm bừa chuyện gì để nói mà thôi. Anh ta nghĩ, có thể cải thiện mối quan hệ của mình với Cố Tri Vi theo một đường vòng. Ít nhất phá vỡ mối quan hệ cố định giáo viên và học sinh trong lòng cô này.
Thực ra nói một cách khách quan, kể từ thời khắc Cố Tri Vi tốt nghiệp đại học kia, bọn họ đã không còn được xem là quan hệ thầy trò nữa rồi.
Bây giờ cô là nghiên cứu sinh chuyên ngành khiêu vũ của Thâm Hý, còn anh ta là giáo sư khoa Mỹ thuật, "mối quan hệ thầy trò" tận đẩu tận đâu này, đã không còn có bất cứ ảnh hưởng gì đối với bọn họ nữa rồi.
Đối với Trình Giang Nam mà nói, đây dường như đã phá vỡ điều cấm kỵ cuối cùng trong lòng anh ta. Những suy nghĩ lặng lẽ di chuyển, như nấm sau mưa xuân, lặng lẽ mọc lên. Cho nên anh ta hôm nay lúc nghe nói Cố Tri Vi cũng tham gia quay phim tuyên truyền cho thành phố, lập tức đồng ý với lời mời của bên đài truyền hình.
Trong bữa tiệc, lãnh đạo Cục Văn hóa và Du lịch và lãnh đạo của đài truyền hình, lần lượt có những bài phát biểu ngắn. Cố Tri Vi bởi vì tập nhảy phải vận động khá nhiều, lúc ăn cơm vẫn là rất chăm chú.
Rất nhiều lần bị Nhiệm Huệ ở bên tay trái nhắc nhở, bảo cô chú ý khống chế ăn uống, không được ăn nhiều dẫn đến tăng cân trong một hai tháng trước cuộc thi.
Cố Tri Vi lúc này mới kiềm chế một chút, ăn nhiều rau xanh bớt ăn thịt.
Trình Giang Nam ở bên cạnh nhìn, không khỏi tiếp lời Nhiệm Huệ: "Giáo sư Nhiệm cũng không cần phải nghiêm khắc đến thế, theo tôi thấy, Cố Tri Vi có lẽ là thể chất ăn không béo."
"Bình thường phải vận động nhiều, nếu như về mặt ăn uống còn đối xử nghiêm khắc với bản thân, coi chừng ngày nào đó ngất ở trên sân khấu." Giọng điệu ôn hòa của anh ta mang theo sự ấm áp của mùa xuân, còn mỉm cười, thực sự nghe rất hay.
Trình Giang Nam nửa đùa nửa thật nói giúp Cố Tri Vi, khiến cho Nhiệm Huệ nhìn anh ta thêm vài cái. Cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, cụ thể lại không nói ra được.
Cho dù như thế nào, bữa cơm này, Cố Tri Vi không hề nghiêm khắc với bản thân. Sau khi cô ăn xong thì ngồi vào chỗ của mình và đợi bữa ăn kết thúc. Trong lúc đó còn thầm nhìn trộm về phía Giang Thuật bên kia mấy cái, từ đầu đến cuối không thể đợi được anh quay đầu, ánh mắt cũng không hề đối diện với cô.
Bởi vậy, Cố Tri Vi có hơi thất vọng.
Cho nên sau đó, khi lãnh đạo Cục Văn hóa và Du lịch và lãnh đạo đài truyền hình đến nâng cốc chúc mừng mọi người, Cố Tri Vi cũng uống hai ly rượu trắng như để trút bầu tâm sự.
Trình Giang Nam ở bên cạnh nhìn thấy cô uống hai ly rượu trắng, ánh mắt hơi nghi hoặc, đan xen lo lắng. Nhưng anh ta không nói gì cả.
Ngược lại là Nhiệm Huệ, lo lắng nhìn vết ửng hồng hiện rõ trên mặt Cố Tri Vi, sốt sắng nói: "Con bé này… uống rượu trắng nào có thể uống mau như thế chứ, em xem mặt em đỏ hết cả lên rồi này."
Cố Tri Vi hoàn toàn không nghe thấy những gì cô ấy nói. Chỉ biết có ai đó đang nói bên tai mình, giọng nói mơ hồ không rõ giống như là ngâm trong nước.
Sau đó nữa, Cố Tri Vi cảm thấy mắt của mình có vấn đề, nhìn đồ vật lại bị bóng chồng. Đầu óc cũng quay cuồng, có cảm giác như trời xoay đất chuyển, ý thức cũng mất đi.
Hơn mười giờ tối, bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!