Tháng chín thành phố Thâm Quyến, cũng xem như có vài phần hương vị mùa thu.
Khoảng bảy giờ tối, Cố Tri Vi nhận điện thoại của Nhiệm Huệ, nói là người của đài truyền hình đã đặt xong nhà hàng rồi, bảo bọn họ bao giờ qua đó ăn cơm.
Cố Tri Vi về chung cư Biệt Ly tắm trước đã, Nhiệm Huệ nói là về đến dưới chung cư đón cô. Nhưng Cố Tri Vi không ngờ rằng, người đến đón cô không chỉ có Nhiệm Huệ, còn có Trình Giang Nam.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Tri Vi mặc một bộ váy liền màu xanh thục nữ, tóc dài buộc gọn sau gáy, trang điểm cũng theo phong cách điềm đạm nho nhã. Trong màn đêm cô chỉ đứng một mình dưới ngọn đèn đường ở khu chung cư, yên lặng đợi Nhiệm Huệ đến đón.
Ước chừng đợi khoảng mười mấy phút, Cố Tri Vi nhìn thấy một chiếc xe Audi màu trắng rẽ đến từ giao lộ phía trước. Cô lúc đó đã cảm thấy chiếc xe có hơi quen mắt, nhưng nhất thời vẫn chưa phản ứng lại.
Cho đến khi chiếc Audi màu trắng chậm rãi dừng lại trước mặt cô, cửa kính lái được hạ xuống, lộ ra gương mặt trắng đẹp như ngọc của Trình Giang Nam kia. Cố Tri Vi sững sờ trong vài giây, vẻ mặt có hơi ngây ngốc.
Chính vào lúc này, cửa xe của hàng ghế sau cũng hạ xuống, Nhiệm Huệ giơ một tay ra, chào hỏi Cố Tri Vi: "Vi Vi, mau lên xe." Cố Tri Vi cuối cùng cũng phản ứng lại, gật đầu chào hỏi với Trình Giang Nam, "Giáo sư Trình." Sau đó mới kéo cửa xe hàng ghế sau ra, ngồi vào trong xe cùng với Nhiệm Huệ.
Cố Tri Vi hoàn toàn không ngờ đến Nhiệm Huệ sẽ cùng đi đến với Trình Giang Nam. Sau khi lên xe, Nhiệm Huệ giải thích ngắn gọn, Cố Tri Vi mới hiểu ra. Hóa ra Trình Giang Nam đã chủ động gọi điện cho Nhiệm Huệ, hỏi cô ấy có muốn đi cùng không.
Nhiệm Huệ dĩ nhiên là sẽ không từ chối, dù sao mọi người đều là xuất phát cùng một chỗ, cũng thuận đường. Cho nên cô ấy đã gọi điện thoại cho Cố Tri Vi, bảo cô ở dưới chung cư đợi.
"Giáo sư Trình, nhiệm vụ quay phim lần này thực sự rất khó khăn, trong quá trình quay phim, anh phải quan tâm nhiều đến Vi Vi đấy nhé."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em ấy hẳn là học sinh mà tôi tâm đắc nhất." Nhiệm Huệ cười nói, muốn chào hỏi một tiếng với Trình Giang Nam, đến lúc đó hai người bọn họ vào đoàn quay phim, cũng có một người đáng tin cậy chăm sóc Cố Tri Vi một chút.
Trình Giang Nam ngồi ở ghế lái cũng mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp: "Vâng ạ, giáo sư Nhiệm cứ việc yên tâm." Trong lúc nói chuyện, xe đang dừng lại ở chỗ giao lộ đèn xanh đèn đỏ, đợi đèn xanh. Trình Giang Nam cũng nhân cơ hội nhướng mắt lên, thông qua gương chiếu hậu, nhìn về phía hàng ghế sau một cái. Ánh mắt lướt nhẹ qua mặt Cố Tri Vi, sau đó lặng lẽ thu lại.
Cố Tri Vi không hề phát giác ra ánh mắt có vẻ vô ý của người đàn ông. Cô chỉ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Nhiệm Huệ, mím môi khẽ mỉm cười, lễ phép đứng đắn, nhìn có vẻ rất dịu dàng ít nói.
Nhưng người hiểu về Cố Tri Vi đều biết, sự dịu dàng e dè của cô chỉ giới hạn ở trước mặt người không thân thiết. Nói dễ nghe một chút thì đó là dịu dàng ít nói, nói thẳng ra một chút thì chính là cẩn trọng cứng ngắc mà thôi.
Trên đường đi đến nhà hàng, Nhiệm Huệ thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với Trình Giang Nam một vài câu. Chủ đề cũng rất linh hoạt, nói từ công việc đến cuộc sống, thậm chí cả vấn đề tình cảm cá nhân.
"Giáo sư Trình năm nay bao nhiêu tuổi rồi, ba mươi rồi chứ?" Bên trong xe quá yên tĩnh, khó tránh khỏi việc sẽ khiến mọi người cảm thấy ngại ngùng. Cho nên Nhiệm Huệ vẫn luôn tìm chủ đề để nói.
Tính cách của Trình Giang Nam rất tốt, nhẹ nhàng dễ gần, được hỏi là trả lời. Cho dù là bị suy đoán tuổi tác, anh ta vẫn mỉm cười ôn hòa: "Năm sau là ba mươi rồi."
Nhiệm Huệ bỗng nhiên gật đầu: "Thực ra giáo sư Trình nhìn có vẻ nhiều nhất cũng chỉ hai lăm hai sáu tuổi, nếu như không phải từ trước tôi đã dán nhãn đồng nghiệp lên người anh, có lẽ tôi sẽ cảm thấy anh là học sinh của trường chúng ta đấy."
Trình Giang Nam: "Giáo sư Nhiệm nói đùa rồi."
"Haiz, ba mươi mốt cành hoa của người đàn ông này thật là cũng hơi có lý."
"Trên người Giáo sư Trình có một kiểu khí chất dịu dàng và u sầu sau bao năm mưa gió, có lẽ là rất thu hút sự yêu thích của các cô gái trẻ." "Người đàn ông trưởng thành ổn định, sẽ được người ta yêu thích hơn những chàng trai tràn đầy tuổi trẻ non nớt mơ hồ." Lúc Nhiệm Huệ nói lời này, ánh mắt nhìn về phía Cố Tri Vi, như thể đang tìm kiếm sự đồng tình. Nhưng mà Cố Tri Vi lại chỉ mỉm cười không bày tỏ thái độ gì.
Theo như cô thấy, cho dù là chàng trai trẻ tuổi tràn đầy sức sống, hay là người đàn ông trưởng thành ổn định, đều có những ưu điểm riêng. Chẳng qua là một màn tu hành trong cuộc sống, một khoảng trải nghiệm. Ví dụ như Trình Giang Nam chắc chắn anh ta cũng đã từng trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết. Còn những chàng trai trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết kia, trải qua sự mài giũa của năm tháng, nói không chừng cũng có thể trở nên chín chắn ổn định hơn.
Cố Tri Vi biết rằng suy nghĩ của cô lại đi xa rồi.
Chỉ nghe thấy Nhiệm Huệ tiếp tục hỏi về tình hình cá nhân của Trình Giang Nam, ví dụ như anh ta đã có người yêu hay chưa. Giọng điệu đó, dường như là định giới thiệu bạn gái cho Trình Giang Nam vậy.
Còn Trình Giang Nam ngồi trên ghế lái lúc nói chuyện đến vấn đề tình cảm, rõ ràng trở nên ít nói hơn. Có lẽ Nhiệm Huệ với tư cách là người trong cuộc, không hề phát hiện ra sự khác thường của anh ta. Cố Tri Vi với tư cách là người ngoài cuộc duy nhất trong chiếc xe này, lại nhìn thấy rõ ràng hơn một chút.
Cô đột nhiên nhớ đến trước đó khi Giang Thuật lái xe, bảo cô đừng có nói chuyện với anh, bởi vì không an toàn.
Trong lòng Cố Tri Vi khẽ động, cùng kéo Nhiệm Huệ ở bên cạnh mình: "Giám sư Nhiệm, để giáo sư Trình chuyên tâm lái xe đi, an toàn là hàng đầu." Nhiệm Huệ sau đó cuối cùng cũng phản ứng lại, bản thân chắc chắn là đã hỏi quá nhiều.
Cô ấy nghe theo lời của Cố Tri Vi, nói với Trình Giang Nam một tiếng: "Thật là ngại quá." Sau đó quay đầu bắt đầu nói chuyện với Cố Tri Vi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!