Chương 47: (Vô Đề)

Cô biết hoàn cảnh của gia đình Chúc Nghiên, bố mẹ cô ta kết hôn thỏa thuận, không có tình cảm gì với nhau cả. Chuyện này trong giới đều biết rất rõ, bố mẹ bọn họ có gian tình bên ngoài cũng không phải là bí mật gì.

Cho nên Cố Tri Vi nghĩ rằng lý do khiến Chúc Nghiên có những quan điểm lệch lạc như vậy có lẽ liên quan nhiều đến môi trường gia đình của cô ta. Những gì cô ta đã làm là trái với đạo đức và sẽ khiến mọi người cảm thấy rất khó chịu không thể hiểu nổi. Nhưng bản thân cô ta có thể không nghĩ như vậy, cô ta thậm chí sẽ không quan tâm đến ý kiến ​​​​và quan điểm của mọi người đâu.

Thực ra, ở gần những người như thế lâu rồi, gặp cũng nhiều chuyện như thế nên cũng không thấy lạ gì mấy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hơn nữa, trong lòng Cố Tri Vi cũng biết Giang Thuật rất xuất chúng, bất kể là ngoại hình, tính cách hay tài năng, anh ấy quả thật là một người ưu tú.

Từ rất lâu trước đây, có rất nhiều cô gái thích anh, ngay cả khi anh đã kết hôn, những người thích anh trước đây cũng chưa bao giờ hoàn toàn từ bỏ anh cả.

Chỉ là mỗi người đều bị đạo đức ràng buộc, che giấu sở thích của mình, để người ngoài không biết mình thèm muốn một người đàn ông đã có gia đình như thế.

Chúc Nghiên thì khác, cô ta là sự tồn tại chứng minh rõ nhất.

Do môi trường cô ta sinh ra và lớn lên đã quyết định đạo đức của cô ta khác với người thường, cô ta không quan tâm đến những lời đàm tiếu, cô ta chỉ quan tâm đến Giang Thuật mà thôi... Đây là điều rắc rối nhất đối với Cố Tri Vi.

Giống như bây giờ cô biết Chúc Nghiên đã thổ lộ tình cảm với Giang Thuật, nhưng cô không có tư cách để chất vấn Giang Thuật. Về phần Chúc Nghiên, cho dù là đi tìm cô ta để tranh luận, chỉ sợ Chúc Nghiên cũng sẽ không nương tay đâu.

Có lẽ việc Cố Tri Vi và Giang Thuật kết thuận theo thỏa thuận đã bị công bố rộng rãi trong giới rồi, bấu xé với cô ta, có khi cá chết, mà lưới cũng rách cũng nên.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Tri Vi bước vào cửa với tâm trạng rối bời, cũng không còn quan tâm đó là nhà riêng của cô hay nhà của Khang Vãn Ninh.

Cô chỉ cúi đầu đi theo Khang Vãn Ninh và Trần Tĩnh.

Sau khi vào phòng, Khang Vãn Ninh nhắc nhở cô thay giày ra, Cố Tri Vi mới hoàn hồn khỏi những suy nghĩ phức tạp của cô.

Cô cau mày nhìn hai người họ, khóe môi mấp máy: "Các cậu nói thử xem… Tớ có nên đi hỏi Giang Thuật cho rõ ràng không?"

Khang Vãn Ninh: "Đương nhiên là phải đi hỏi rồi!"

Cố Tri Vi: "Như thế có bị bao đồng quá không?"

"…" Khang Vãn Ninh véo mặt Cố Tri Vi: "Cậu là vợ của Giang Thuật đó! Hỏi một chút thì có sao hả?" Cố Tri Vi biết ngay cô ấy sẽ nói như thế mà.

Trần Tĩnh đứng bên cho cô một lý do thích hợp: "Cậu cứ nói là cậu sợ Chúc Nghiên ảnh hưởng tới mối quan hệ hôn nhân giữa hai gia đình các cậu, muốn hỏi một chút thôi."

Nghe thấy Trần Tĩnh nói như thế, Cố Tri Vi đột nhiên nảy ra một ý tưởng, cả người cô như bừng tỉnh: "Vậy tớ sẽ gửi WeChat để hỏi anh ấy."

Thấy năng lượng của cô dường như đã trở lại bình thường, Khang Vãn Ninh thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy ngừng làm phiền Cố Tri Vi để xem cô gửi tin nhắn, còn kéo Trần Tĩnh đi gọi đồ ăn ngoài nữa. Bận rộn đến bây giờ, họ vẫn còn chưa ăn tối nữa.

Mất hơn một giờ để lái xe trở về Nam Chi Thủy Tạ từ chung cư Biệt Ly.

Sau khi tách khỏi Cố Tri Vi và những người khác, Tiết Thịnh đỗ xe bên đường và đổi chỗ cho Giang Thuật. Giang Thuật lái xe, đưa Tiết Thịnh trở về căn nhà thuê gần Đại học Thâm Quyến trước, rồi sau đó một mình anh quay trở về Nam Chi Thủy Tạ.

Lúc anh về đến nhà thì đã quá nửa đêm, Giang Thuật nhận được tin nhắn WeChat từ Cố Tri Vi mà khó khăn lắm cô mới chịu gửi tin nhắn đi. [Anh về tới nhà chưa?]

Chỉ một câu chào hỏi ngắn ngủi thôi đã khiến cho lòng của Giang Thuật có chút ấm áp. Anh vừa đi về phía cửa ra vào, vừa trả lời tin nhắn của Cố Tri Vi: [Vừa về tới.] Sau khi tin nhắn được gửi đi, người đàn ông cảm thấy thiếu thiếu gì đó nên bổ sung thêm một câu: [Em vẫn chưa ngủ sao?]

Cố Tri Vi: [Ừm... Ninh Ninh và những người khác đặt đồ ăn ngoài, vừa mới ăn xong.]

Cố Tri Vi: [Anh vẫn chưa ăn tối, nhớ ăn chút gì đó đi.]

Hai tin nhắn này đã hoàn toàn xua tan đi cảm giác buồn chán trong lòng Giang Thuật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!