Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Tri Vi nhìn thấy trả lời "Ngủ ngon" kia của Giang Thuật trên Wechat. Thời gian hiển thị là hai giờ sáng.
Cố Tri Vi lúc này mới biết, Giang Thuật lại bận đến rất muộn mới ngủ. Trước đó không trả lời tin nhắn của cô, có lẽ là đang dành hết tâm trí cho công việc, không chú ý đến.
Cứ nghĩ đến dáng vẻ nghiêm túc làm việc trong phòng làm việc của Giang Thuật kia, Cố Tri Vi lại như được tiêm máu gà vậy. Lúc đến trường học tập nhảy, cũng chăm chỉ hơn nhiều.
Đến lớp lúc hơn chín giờ sáng, ngoại trừ hai tiếng nghỉ trưa, ăn cơm trưa, rồi nghỉ ngơi một lúc, cô lại tiếp tục luyện tập. Đến tận hơn chín giờ tối, lúc Khang Vãn Ninh gọi điện thoại đến, mới thu dọn đồ đạc trở về chung cư.
Chìa khóa chung cư của Cố Tri Vi, có dự phòng một chiếc ở chỗ Khang Vãn Ninh. Cho nên lúc cô trở về, nhìn thấy Khang Vãn Ninh dẫn theo Tiền Đóa Đóa và Trần Tĩnh đang nấu lẩu ở nhà cô ấy, cũng không cảm thấy bất ngờ một chút nào.
Vẫn may Khang Vãn Ninh xem như còn có một chút nhân tính, biết di chuyển bàn ăn ra ngoài hiên, như thế không đến nỗi khiến cả căn phòng tràn ngập mùi lẩu.
Nhìn thấy Cố Tri Vi trở về, Khang Vãn Ninh tiên phong chào hỏi cô, "Tri Tri trở về rồi! Vừa hay, thịt bò vừa mới nhúng không lâu, gần được ăn rồi."
"Cậu mau qua đây!" Tiền Đóa Đóa cũng giục cô, Trần Tĩnh thì chỉ hếch cằm lên, xem như là chào hỏi.
Cố Tri Vi nuốt nước bọt.
Cô đã luyện nhảy cả một ngày, lúc này đã đói đến mức ngực dán vào lưng rồi. Cho dù trước mặt bày ra cả một cái đầu bò, cô cảm thấy bản thân cũng có thể ăn được.
Cho nên chỉ do dự vài giây, đã gạt bỏ ý định đi tắm trước. Dù sao ăn lẩu xong, trên người cũng sẽ có mùi, ăn xong nghỉ ngơi một chút rồi đi tắm cũng được.
Nhìn thấy cô có hơi động lòng, đi về phía hiên ban công này.
Tiền Đóa Đóa đã chuẩn bị xong bát đũa rồi, Trần Tĩnh lặng lẽ gom các loại gia vị lại với nhau, tiện cho Cố Tri Vi lát nữa tiện gia giảm. Khang Vãn Ninh thì nhúng vào trong nồi lát củ sen và tảo bẹ mà Cố Tri Vi thích ăn.
"Tớ nói cậu đấy, có phải là không gọi điện thoại cho cậu, cậu định tập ở phòng học đến chết à?"
"Luyện tập cũng phải có mức độ chứ, mệt đến bị thương hoặc bị bệnh chẳng phải là lợi bất cập hại sao." Khang Vãn Ninh nhúng xong thức ăn, ngồi lên trên ghế. Tiện tay giúp Cố Tri Vi kéo ghế ra, để cho cô đi đến có thể ngồi xuống luôn.
Cố Tri Vi ngồi xuống bên cạnh Khang Vãn Ninh, ăn trước một miếng thịt bò được vớt ra, thở ra một cách thoải mái. Lúc này mới đáp lại lời của Khang Vãn Ninh: "Chỉ còn cách thời gian thi đấu hai tháng nữa, đương nhiên phải nỗ lực." Huống hồ có tấm gương như Giang Thuật thế này, Cố Tri Vi thực sự không có lý do để lười biếng.
"Bỏ đi, cậu đừng nói cậu ấy nữa, nghĩ xem hai ngày tiếp theo ra ngoài chơi, Tri Tri cũng không có thời gian để luyện nhảy. Hôm nay luyện lâu một chút cũng bình thường."
"Dù sao ngày mai ngày kia ra ngoài chơi, có thể thư giãn, thả lỏng tinh thần một chút." Tiền Đóa Đóa nói giúp cho Cố Tri Vi vài câu, Khang Vãn Ninh lúc này mới không kì kèo nữa, chỉ gắp thêm mấy miếng thịt bò nữa vào trong bát của Cố Tri Vi.
Bốn cô gái ở ngoài ban công ăn lẩu uống nước ngọt, nói trời nói đất, rất thoải mái. Cộng thêm cảnh đêm hôm nay cũng rất đẹp, không trăng, nhưng ánh sao lấp lánh phủ đầy trời. Là cảnh đêm hiếm gặp nhất trong thành phố lớn.
Sau khi ăn lẩu xong, Tiền Đóa Đóa nói sơ qua về lịch trình của ngày mai với mấy người Cố Tri Vi. Kế hoạch đi chơi lần này, là hai ngày một đêm.
Cho nên cần mấy người Cố Tri Vi mang theo quần áo để tắm rửa. Ngoài ra, ngoại trừ mấy người bọn họ, còn có mấy người bạn cùng phòng của Tô Chấn, mọi người đều có thể đưa theo người nhà.
"Chắc không đến lúc đó chỉ có tớ và Trần Tĩnh là một mình côi cút không có người thân chứ?" Khang Vãn Ninh và Trần Tĩnh ăn ý nhìn nhau một cái. Bởi vì trước mắt là thế, trong bốn người bọn họ, chỉ còn hai người họ còn độc thân.
Tiền Đoá Đoá xoa cằm nghĩ một lúc, lắc đầu: "Có lẽ không đến nỗi."
"Tớ thấy ba người bạn cùng phòng của Tô Chấn kia, cũng không giống kiểu người đã có bạn gái." Khang Vãn Ninh thấy an tâm.
Tiền Đoá Đoá tính toán sơ qua một chút về số người trong chuyến đi lần này. Dù sao bọn họ là du lịch tự túc, nhiều hay ít người, có lẽ đều không ảnh hưởng.
Cố Tri Vi ăn lẩu xong tiêu hoá được một lúc, sau đó mới đi tắm.
Bởi vì thời gian không còn sớm nữa, lúc cô tắm xong đi ra ngoài, đám người Khang Vãn Ninh đã thu dọn xong đống tàn cuộc bên ngoài ban công, về nhà trước rồi. Mọi người về nhà tắm rửa, đi ngủ sớm một chút. Chỉ chào hỏi Cố Tri Vi một tiếng trên wechat.
Cố Tri Vi trả lời lại tin nhắn rồi trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Cô hôm nay quả thực có hơi mệt, lại cộng thêm ngày mai phải dậy sớm, chỉ có thể gửi tin nhắn cho Giang Thuật trên Wechat, sau đó đặt điện thoại về trên tủ đầu giường.
Nam Chi Thủy Tạ. Giang Thuật cũng vừa mới tắm xong, từ trong nhà tắm đi ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!