Bên ngoài cửa sổ, sắc trời càng lúc càng âm u, trong phòng thì oi bức đến lạ.
Cũng bởi nụ cười đầy ý vị đó của Khang Vãn Ninh mà khiến gò má của Cố Tri Vi càng lúc càng đỏ ửng. Cuối cùng, cô xoay người đi một mạch về phía toilet: "Đừng chọc tớ nữa... đang rầu đây."
Khang Vãn Ninh thu lại nụ cười có chút cợt nhả kia, đáp lời cô: "Rầu gì đó? Rầu chuyện tối nay mặc đồ lót kiểu gì hay sao?"
Cố Tri Vi: "..."
Hai tai cô đỏ ửng như sắp rỉ máu đến nơi, không nhịn được mà quay người lại đạp Khang Vãn Ninh một cái.
"Sao cậu lại đáng ghét như vậy chứ!" Cố Tri Vi quay đầu lại hung dữ nhìn Khang Vãn Ninh, thế nhưng người kia chỉ cảm thấy dáng vẻ cố sức tỏ vẻ hung dữ với cái quai hàm đang dốc sức giương lên đó của cô trông vô cùng đáng yêu.
Không nhịn được mà tóm lấy gương mặt của Cố Tri Vi, nói: "Ái chà, dáng vẻ tức giận của Tri Tri ngây thơ nhà chúng ta cũng khiến người ta thích tới vậy luôn cơ! Thật sự là quá hời cho cái tên Giang Thuật kia rồi."
Cố Tri Vi hất tay của Khang Vãn Ninh ra, không thèm tranh luận với cô ấy nữa. Trong lòng cô đang rầu đây, chưa nghĩ ra rốt cuộc đêm nay có cần lên hay không nữa.
Cố Tri Vi vào trong toilet, nhốt Khang Vãn Ninh ở bên ngoài cửa.
Cô bên trong này một bên tắm một bên lại xoắn xuýt, Khang Vãn Ninh thì đứng bên ngoài cầm điện thoại triệu tập Tiền Đóa Đóa, Trần Tĩnh trong hội chị em bống người bọn họ chọn đồ lót giúp Cố Tri Vi.
Khang Vãn Ninh: [Mấy đứa, kiếm củi ba năm đốt một giờ, đã đến lúc chúng ta phát huy tác dụng rồi!]
Khang Vãn Ninh: [Hạnh phúc hiện tại của Tri Tri nằm trong tay chúng ta đó! *Quyết tâm. jpg*]
Trần Tĩnh: [Cậu đang nói cái gì vậy?]
Tiền Đóa Đóa: [Tớ ngửi được mùi drama rồi! *Phấn khích. jpg*]
Khang Vãn Ninh lập tức thuật lại chuyện Giang Thuật tối nay muốn tóm lấy Cố Tri Vi cho Trần Tĩnh và Tiền Đóa Đóa nghe, ngay lập tức đã nghe tiếng thét chói tai của Tiền Đóa Đóa từ trong tin nhắn thoại: "Tri Tri nhà chúng ta cuối cùng cũng kiên trì được tới ngày này rồi? Đây thật sự là một ngày trọng đại. Sao đây mấy đứa, tối nay mở một bữa tiệc chúc mừng Tri Tri đi chứ hả?"
Trần Tĩnh cũng gửi một tin nhắn thoại: "Đúng đó đúng đó, anh chàng họ Giang đó cũng được khai thông nhanh ghê ấy chứ." Giọng của cô cũng ngập tràn phấn kích, là vui thay cho Cố Tri Vi.
Một lúc sau đó, cả ba người đã gửi rất nhiều ảnh đồ lót vào trong group chat, đủ loại kiểu cách. Tiền Đóa Đóa chọn phong cách cute, cảm thấy rất phù hợp với dáng vẻ ngọt ngào đáng yêu của Cố Tri Vi.
Trần Tĩnh thì lại gửi vài mẫu thông thường, cảm thấy sự thoải mái vẫn là tốt nhất, như vậy thì càng có lợi để Cố Tri Vi phát huy thêm. Còn Khang Vãn Ninh lại chọn toàn là đồ lót kiểu gợi cảm, sexy tình thú như quần lót dây hay lọt khe gì gì đó... bộ sau kích thích hơn cả bộ trước.
Trần Tĩnh nghĩ rằng dù sao đây cũng là đêm đầu tiên của Cố Tri Vi và Giang Thuật, nếu Cố Tri Vi ăn mặc quá gợi cảm thì có vẻ như cô quá nôn nóng rồi, vì thế mà cả ba bàn tới bàn lui một lúc, cuối cùng quyết định chọn cho Cố Tri Vi một bộ đồ lót bình thường có một chút gợi cảm.
Phong cách buột dây phía trước, thuận tiện để cởi bỏ.
Lúc Cố Tri Vi tắm xong trở ra ngoài đã nhìn thấy Khang Vãn Ninh ngồi xếp bằng trên ghế sofa ôm điện thoại mà cười đến xinh đẹp. "Sao cậu còn chưa đi nữa?" Cố Tri Vi dùng khăn lông lau đi mái tóc dài còn ướt, tóc của cô mềm mại vừa đen lại vừa thẳng, dài đến qua eo, lúc xõa ra lại trông như một dải lụa đen mượt mà.
Lúc Khang Vãn Ninh ngẩng đầu lên nhìn Cố Tri Vi ngay lập tức đã ngây ngốc trước dáng vẻ trắng nõn tươi xanh sau khi tắm của người kia.
Khang Vãn Ninh nhìn chằm chằm Cố Tri Vi một lúc lâu mới ngồi thẳng người dậy, nói: "Tri Tri, cậu bây giờ giống hệt một quả đào chín căng mọng nước vậy á." Dáng vẻ vừa nhìn đã biết vừa chắc thịt lại mọng nước, vô cùng vừa miệng.
Cố Tri Vi theo bản năng nhận thấy Khang Vãn Ninh lại sắp buông mấy lời tục tĩu bèn vội vàng ngăn người kia lại: "Stop ngay, không được nói mấy lời sau nữa."
Khang Vãn Ninh đang khẽ mở miệng lại hóa cứng: "..."
"Được thôi, vậy tớ nói chuyện chính với cậu, mau tới đây đi!" Từ trong ánh mắt của Khang Vãn Ninh lộ ra một vẻ hưng phấn, dốc sức vẫy tay gọi Cố Tri Vi qua chỗ mình. Người bên đây chỉ cảm thấy "chuyện chính" của cô gái này lại nhất định là chuyện có liên quan tới Giang Thuật rồi, linh tính mách bảo với cô rằng không thể qua đó được. Thế nhưng sự tò mò trong lòng cô lại cao hơn, cho nên cuối cùng vẫn là đi qua bên đó.
Đúng như dự đoán, cái mà Khang Vãn Ninh gọi là chuyện chính kia có liên quan rất lớn tới Giang Thuật.
Cố Tri Vi hoàn toàn không ngờ được trong khoảng thời gian cô đi tắm, đám người Khang Vãn Ninh lại thảo luận chuyện chọn đồ lót giúp cô để mặc trong buổi hẹn tối hôm nay.
Đọc một lượt mấy tin nhắn cùng hình ảnh bộ đồ lót mà mấy cô nàng đã chốt kia, nội tâm của Cố Tri Vi vô cùng phức tạp. Cô nhận ra bởi vì mình mà hình như đã vấy bẩn đi ý định thuần khiến kia của Giang Thuật rồi, rõ ràng là giữa bọn họ không phải giống như kiểu mà ba người Khang Vãn Ninh đã nghĩ... Anh cũng không phải vì thích cô mới...
Cố Tri Vi chau mày lần nữa, bỗng nhiên lại không muốn có cơ hội lần này cho lắm rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!