Chương 15: (Vô Đề)

Màn đêm buông xuống, ánh trăng bên ngoài cửa sổ khuất bóng dưới tầng mây đen.

Những lời của Khang Vãn Ninh đã khiến Tiền Đóa Đóa suy nghĩ vẩn vơ, làm thế nào cũng bắt cô ấy phải nói rõ ràng cho bằng được.

Cố Tri Vi nhân cơ hội trốn đi, chào hỏi với Trần Tĩnh rồi trở về phòng nghỉ ngơi trước.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hôm nay giáo sư Nhiệm đến xem cô múa vài lần, nhưng vẫn chưa hài lòng.

Một mặt là có vài động tác có lẽ phải điều chỉnh lại một chút, mặt khác, giáo sư Nhiệm cảm thấy trạng thái của Cố Tri Vi không thích hợp lắm, cô ấy nói là ngày mai muốn đưa cô đi đây đi đó giúp cô tìm trạng thái.

Cố Tri Vi không dám buông lỏng, sớm đã đi nghỉ ngơi.

Ngày mai tranh thủ tập luyện xong sớm một chút để kết thúc công việc.

Dù sao cô cũng đã hứa với Giang Thuật là sẽ tham gia bữa tiệc khiêu vũ tối mai của công ty anh rồi.

Sáng sớm hôm sau, Cố Tri Vi tỉnh dậy trong tiếng chuông đồng hồ báo thức. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô đánh răng rửa mặt sơ qua rồi ra ngoài chạy bộ một vòng, sau đó trở về nhà tắm rửa, ăn sáng đơn giản và xuất phát đến trường học.

Giáo sư Nhiệm nói chín giờ cô ấy sẽ tới, trước đó, Cố Tri Vi tự mình luyện tập cũng không dám lười biếng chút nào.

Ánh nắng ban mai dịu nhẹ xuyên qua ô cửa kính, rơi xuống sàn phòng học vũ đạo.

Ngoài cửa sổ, gió thổi lá bay, xào xạc khe khẽ.

Cố Tri Vi bước vào phòng học, trước tiên là bật hết tất cả bóng đèn và điều hòa lên.

Sau đó theo thường lệ, cô đến phòng thay đồ thay quần áo luyện tập.

Khi Giang Thuật gửi tin nhắn đến, đúng lúc Cố Tri Vi vừa thay quần áo xong.

Điện thoại vừa vang lên, cô còn cảm thấy quái lạ, tò mò ai lại gửi tin nhắn cho cô vào lúc này.

Mãi cho đến khi sửa soạn xong vạt áo, cô mới thong thả ung dung cầm điện thoại lên xem.

Thấy người gửi tin nhắn là Giang Thuật, Cố Tri Vi trố mắt đờ đẫn trong giây lát rồi mới ấn vào khung đối thoại.

[Lễ phục đã được đưa tới rồi, em có muốn thử trước không?]

Vừa mới bắt đầu đã trực tiếp nói thẳng suy nghĩ trong lòng mình, đây là thói quen mà Giang Thuật giao tiếp với người khác.

Anh chưa bao giờ quanh co lòng vòng , và cũng chưa bao giờ quan tâm đối phương có thích nghe lời nói của mình hay không.

Anh chỉ nghiêm túc truyền đạt ý tứ của mình cho đối phương biết.

Cố Tri Vi cảm thấy thói quen này của Giang Thuật cũng khá tốt, tốt hơn một số  người vừa mới bắt đầu cũng không nói chuyện gì mà chỉ hỏi một câu "Có đó không?".

Sau khi hồi thần lại khỏi mạch suy nghĩ làm gián đoạn, cô cầm điện thoại đi ra khỏi phòng thay đồ.

Cố Tri Vi vừa đi về phía phòng học vũ đạo vừa trả lời tin nhắn của Giang Thuật: [Tôi đang chuẩn bị tập múa ở trường, có lẽ không có thời gian rảnh để thử quần áo.]

Nếu bộ lễ phục đã được lựa chọn dựa theo số đo ba vòng của cô thì chắc hẳn sẽ không xuất hiện tình huống không vừa vặn với cơ thể.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!