Nhìn thấy tên Tô Hân, Thương Vị Vãn cảm giác như đã qua mấy kiếp rồi vậy.
Có lẽ ký ức hôm đó quá tệ, cô cố tình chôn sâu, công việc bận rộn cũng làm mờ đi những tạp niệm.
Cả nỗi đau hôm ấy cũng quên.
Con người đúng là sinh vật kỳ lạ.
Nhưng khi cái tên "Tô Hân" đập vào mắt, cảm xúc hôm đó lập tức quay về.
Hoảng loạn, tủi thân, bất lực.
Khoản bồi thường 200.000 tệ của Tô Hân, cô không động đến.
Cảm thấy rất khó chịu.
Lời xin lỗi công khai hứa hẹn sau đó cũng chìm vào quên lãng.
Kevin thời gian này rất quan tâm cô trong dự án Bảo Lai, chủ động nhận làm nhiều báo cáo.
Theo cô biết, Kevin đã tăng ca liên tục nửa tháng, ngày nào cũng ở công ty đến ba giờ sáng.
Nếu không phải Quách Vỹ ra lệnh, Kevin sẽ không phải làm thế.
Dù vậy, Thương Vị Vãn không muốn nhận ơn của Quách Vỹ.
Trước đó, ông ta nhắn wechat bảo cô đừng để tâm chuyện này.
Cô xem xong xóa wechat của ông ta, hoàn toàn không nể mặt sếp chút nào.
Cô quyết tâm rời đi, chỉ cần vượt qua nửa năm này, mang kinh nghiệm dự án Bảo Lai nhảy sang Chứng khoán Lai Tinh.
Ngay cả thực tập sinh cũng thấy cô đang bướng bỉnh, chỉ thiếu điều treo biển "bà đây không muốn hầu" trên trán.
Bây giờ tâm trạng đã ổn định được một thời gian, cô không muốn gặp Tô Hân nữa.
Không muốn biết đó là hồng môn yến hay là chiêu lừa người.
Đối với những toan tính của Tô Hân, cô không chút hứng thú.
Nhất là Tô Hân lại hẹn ở quán của Trình Khuyết, ý đồ rất rõ ràng.
Thương Vị Vãn coi như không thấy tin nhắn, xóa đi, tiếp tục lao đầu vào công việc.
Đến bảy giờ tối, cô sắp xếp tài liệu, cho vào túi kín, bỏ máy tính vào túi rồi xoa huyệt thái dương để giảm mệt mỏi.
Ngoài nhà máy, vạn vật tĩnh lặng, Lina và Herry hôm nay đi công việc bên ngoài, không ở văn phòng.
Thương Vị Vãn đợi bản thân thật sự tỉnh táo rồi mới đứng dậy tắt đèn rời đi, vừa lên xe thì cô nhận được cuộc gọi từ số lạ.
Nhờ kinh nghiệm làm việc ở ngân hàng đầu tư nên cô rất nhạy với con số.
Hồi đại học, thầy giáo từng nói, làm tài chính là giao thiệp với số, chữ có thể lừa nhưng số thì không.
Cô nhận ra ngay đây là số Tô Hân nhắn tin.
Cô để điện thoại im lặng, mặc cô ta gọi mà lái xe về nhà.
Thương Vị Vãn không đi gặp, không biết Tô Hân đợi bao lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!