"Biểu ca, ta cảm thấy, đây mới là cảm giác yêu một người chân chính.
"Chu Kim An nghe ta nói xong, ánh mắt lập tức trở nên ảm đạm và tuyệt vọng. Ta nhẹ nhàng đẩy tay hắn ra, sau đó tránh ra ngoài. Nhưng vừa xoay người lại đã thấy bóng người quen thuộc đứng ngay trước mắt. Lam Ngạn lặng lẽ đứng ở góc tường, nhìn chằm chằm vào ta. Đêm hôm đó, Lam Ngạn vô cùng kích động, ta như vỡ tan thành từng mảnh trong cảm xúc mãnh liệt của hắn, vỡ vụn không thành tiếng. Vào lúc khó khăn lắm mới ngừng lại được, hắn thở hổn hển bên tai ta:"Ta muốn thử chín chín tám mươi mốt thức của nàng."
Đồng tử ta bỗng trừng thật lớn: "Chàng, sao chàng biết ——"
Không biết hắn lấy đâu ra quyển sách tranh quen thuộc kia, mở ra ngay trước mặt ta, thấp giọng dụ dỗ:
"Đến, chọn một tư thế đi, chúng ta thử từng trang một.
"… Một ngày nọ, ta và Lam Ngạn ngồi đối diện dùng bữa, hắn lơ đãng hỏi một câu:"Nàng muốn làm Hoàng hậu hay là Quý phi?"
Ta cắn đũa: "Cái này còn có thể chọn sao?"
"Có thể.
"Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha Ta nghiêng đầu suy nghĩ:"Quý phi đi, Hoàng hậu đại khái là cần có chút đầu óc."
Hắn gật đầu: "Được."
Không bao lâu, hắn mang ta vào hoàng cung nguy nga hùng vĩ.
Đại điển đăng cơ của hắn và nghi thức sắc phong Quý phi của ta được cử hành trong một ngày nắng ráo không mây.
Chu Kim An tấn chức Lễ bộ Thượng thư, toàn quyền phụ trách tất cả công việc của đại điển.
Sau này ta mới biết, Chu Kim An là một trong những nhân tài tân triều mà Lam Ngạn chọn trúng, mấy vụ án oan Chu Kim An sửa lại trước đây cũng do Lam Ngạn cố ý lưu lại, mục đích là để trải rộng con đường làm quan cho hắn.
Hắn mặc lễ phục đứng ở một bên, trong mắt có vô số cảm xúc phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn là dáng vẻ khắc kỷ phục lễ.
Lúc vạn người vịnh xướng triều bái, ta không nhịn được quay đầu hỏi Lam Ngạn đang ngồi ngay ngắn bên cạnh:
"Có Hoàng hậu không?"
Thần sắc hắn ngưng trọng, giọng nói trầm ổn: "Có."
"Vậy các phi tần khác thì sao?"
Mặt hắn không chút thay đổi liếc ta một cái:
"Căn cứ theo lễ chế của triều đình, hậu cung thiết lập các vị Tiệp dư, Tần, Phi, Quý phi, Hoàng hậu, mỗi vị trí đều có một người."
"..."
Không bao lâu sau, hai muội muội của ta được đón vào cung, lần lượt ban thưởng phong hào Vĩnh Bình quận chúa và Vĩnh Lạc quận chúa.
Nhị muội thích kinh doanh, thường xuyên giả nam trang chuồn ra khỏi cung, mở cửa hàng, bận rộn quên cả trời đất.
Tam muội thích đọc sách, lập chí trở thành nữ quan lưu danh sử sách, tuổi còn nhỏ đã thường xuyên ôm một chồng sách đi đến Văn Uyên Các.
Tiểu cô nương thì khao khát tự do, ta thưởng cho nàng một vạn lượng bạc, nàng nói nàng muốn tìm một phu quân giống như trích tiên.
Di mẫu bây giờ cứ than phiền phức, bởi sau khi Thượng thư bị bãi quan, sợ bà ấy tái giá bỏ đi, ngày nào cũng quấn lấy bà ấy.....
Một tháng sau, ta đang ở trong điện Quý phi ăn vải thiều, nghe tiểu khúc.
Chợt công công tiến vào, quỳ rạp trên mặt đất: "Quý phi nương nương, hôm nay Hoàng thượng lật bảng hiệu của Trang Tần.
"Ta u sầu thở dài một tiếng. Ném quả vải, nhận lấy khăn lau tay rồi phân phó:"Lấy bộ y phục Tần vị kia tới, bãi giá Nghi Xuân Quán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!