Người trong gương mặt hoa da phấn, da trắng như tuyết, vòng eo nhỏ nhắn càng tôn lên dáng người thướt tha, ai nhìn mà không khen một tiếng mỹ nhân?
Nhưng biểu ca Chu Kim An lại không nằm trong danh sách này.
Hắn là công tử tuấn tú được phủ Thượng thư dốc hết sức lực bồi dưỡng.
Là tình nhân trong mộng của không biết bao tiểu thư khuê các.
Là vị Thám hoa giữ khuôn phép nhất, khắc kỷ phục lễ nhất kinh thành.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác, trông ta lại không hề đoan trang.
Đôi mắt gợn sóng liễm diễm, chứa chan tình ý.
Đôi gò bồng đảo cao vút như ngọc.
Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại như liễu.
Ta mơ hồ cảm thấy mình đã sinh nhầm thời đại.
Cũng không biết cảm giác của ta có sai hay không.
Lúc này, màn đêm buông xuống, trăng sáng như nước.
Ừm, rất thích hợp để ý loạn tình mê.
Ta xách một chiếc đèn lồng đỏ, một hộp bánh hoa quế, thướt tha đi đến thư phòng của Chu Kim An.
"Biểu ca, Nam Tường đến đưa điểm tâm cho huynh." Ta đứng ngoài cửa gọi.
"Ta không đói, muội về đi."
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
Giọng nói lạnh lùng vang lên từ trong phòng, vẫn lạnh nhạt như vậy, xa cách ngàn dặm.
Gió lạnh phất qua mặt, ta ho nhẹ hai tiếng.
"Biểu ca, Nam Tường không quấy rầy huynh đọc sách, chỉ đưa điểm tâm cho huynh rồi sẽ đi ngay."
Im lặng một lát, tiếng sột soạt vang lên, cửa bị mở ra, khuôn mặt tuấn tú của Chu Kim An xuất hiện.
Hắn mặc bạch y, mắt hơi híp lại, chỉ liếc nhìn ta một cái.
"Sau này không cần đưa mấy thứ ấy đến nữa."
Hắn đưa tay ra nhận, ta tiến lên một bước đưa cho hắn.
Váy bị vướng vào bậc cửa, ta ai da một tiếng, ôm lấy eo hắn.
Một bên áo choàng trượt xuống, để lộ ra bờ vai trắng nõn.
"Đau quá, hình như chân muội bị trẹo rồi, biểu ca xem thử giúp muội với."
Bàn tay nhỏ nhắn của ta ôm lấy eo hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, nước mắt lưng tròng, giọng nói ủy mị.
Chu Kim An tinh thông y lý, đặc biệt giỏi xoa bóp.
Hắn mím chặt môi, do dự một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!