Chương 49: Cậu Không Có Vợ Đương Nhiên Không Hiểu

Ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu trên đỉnh đầu, bên trong phòng bếp vốn dĩ đã ấm áp, xen lẫn với bầu không khí mập mờ, không khí cũng dần nóng lên.

Phó Bắc Thần nhìn chằm chằm lấy cô, khi anh hơi cúi đầu xích lại gần cô, điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông không đúng lúc, bỗng nhiên cắt ngang hành động tiếp theo của anh.

Khương Tri Ly cũng bị tiếng chuông điện thoại làm cho giật mình, cô lập tức hoàn hồn, đỏ mặt đẩy anh ra, nhỏ giọng nói:

"Anh nghe điện thoại trước đi..."

Anh liếc nhìn chiếc điện thoại chướng mắt kia, vẻ mặt khó chịu, nhưng anh không nói gì mà đi ra cầm nó lên.

Đợi đến khi Phó Bắc Thần ra khỏi nhà bếp, Khương Tri Ly cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể hít thở.

Cô trước tiên ôm mặt cười ngây ngô một lúc, sau đó mới nhớ ra chỉnh sửa mấy tấm ảnh mà cô vừa chụp rồi đăng lên vòng bạn bè, caption: Series những năm tháng sau này —— Nhảy nhảy. GIF.

Chưa đến hai phút, Diệp Gia Kỳ đã nhấn thích.

Ngay sau đó, Diệp Gia Kỳ gửi WeChat đến.

Diệp Gia Kỳ: Chị dâu, không lẽ cái này là anh em làm???

...! Em biết quá nhiều rồi đó.

Khương Tri Ly nhịn cười trả lời cô: Đúng vậy.

Diệp Gia Kỳ:?????

Khương Tri Ly vô cùng cảm thông với sự khiếp sợ của cô vào giờ phút này, cô vừa mới gửi một meme xoa đầu để trấn an, thì lại nhìn thấy Diệp Gia Kỳ lại dùng tốc độ cực nhanh hủy bỏ lượt thích.

Diệp Gia Kỳ: May là em phản ứng nhanh.

Khương Tri Ly:?

Diệp Gia Kỳ: Nếu như bị anh em phát hiện em biết anh ấy làm ra một chén Hello Kitty, có thể sắp tới em sẽ phải đến Nam cực để học khóa quản lý tiếp theo đó!!!

SOS.

Thấy tin nhắn này, Khương Tri Ly không nhịn được mà bật cười, đầu ngón tay cô nhẹ nhàng gõ lên màn hình trả lời cô nàng.

Khương Tri Ly: Yên tâm đi, anh ấy không dám.

Lúc này, Phó Bắc Thần vừa mới nhận điện thoại xong rồi quay lại, đã nhìn thấy cô nhìn vào màn hình điện thoại cười run rẩy.

Anh đi vòng qua từ phía sau, vươn tay nhéo nhẹ vào má cô,

"Em xem cái gì mà cười vui vẻ vậy?"

Khương Tri Ly còn chưa kịp giấu điện thoại đi thì đã bị anh bắt được.

Nhìn thấy tin nhắn cuối cùng, Phó Bắc Thần nhướng mày, thấp giọng hỏi cô:

"Sao anh lại không dám? Hửm?"

Tiếng nói trầm thấp quyến rũ từ phía sau vang lên khiến tim cô rung động, quanh quẩn bên tai cô.

Khương Tri Ly có hơi chột dạ mà hất cằm lên, cố gắng tạo khí thế,

"Chẳng phải trước đây anh nói, cái gì cũng đều nghe theo em sao?"

Vẻ mặt Phó Bắc Thần nhàn nhạt, anh chậm rãi nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!