"Chị Thanh, bệnh tình của ông ngoại Huyền trở nặng là do Trình Sĩ Vinh âm thầm gây ra."
Cửa phòng bệnh được đóng lại và khóa từ bên trong, Trình Tích đứng ở giữa phòng, hai tay buông thõng bên hông siết chặt thành nắm đấm.
"Ông ta đã hối lộ các bác sĩ và cố tình thay thế dịch truyền hàng ngày của ông ngoại Huyền bằng một loại dung dịch thuốc cực kỳ có hại, với hy vọng ông ngoại Huyền sẽ nhanh chóng qua đời vì bệnh suy gan trở nặng…"
Huyền Thanh bỗng nhiên đứng phắt dậy, đôi mắt ướt át vô thức mở to, không thể tin nổi những lời cậu ta vừa nói: "Cái gì chứ?"
"A Tích." Lông mi cô run rẩy: "Em đang nói cái gì vậy? Đó là cha chị đấy. Sao ông ấy có thể làm hại ông ngoại chị được?"
Trình Tích nắm chặt ngón tay thành nắm đấm, nhéo mạnh vào phần thịt mềm trong lòng bàn tay, cậu ta từ từ ngước mắt lên, trong con ngươi dâng lên những cảm xúc phức tạp.
Cảm xúc đau nhói ở lòng bàn tay khiến cậu ta có thể nói ra những lời đã giấu kín trong lòng từ lâu vô cùng bình tĩnh.
"Chị Thanh, Trình Sĩ Vinh không phải là cha ruột của chị."
Qúy Hành vốn đang im lặng đứng bên cửa sổ lắng nghe, lúc này nghe vậy cũng đột nhiên có phản ứng.
Người đàn ông khẽ cau mày, bày tỏ sự ngạc nhiên trước tin tức bất ngờ và gây sốc này.
Sau đó, khi nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Huyền Thanh, anh liền tiến lên một bước dài đi đến bên cạnh cô, dùng đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Im lặng đứng bên cạnh an ủi cô.
Huyền Thanh biết rất rõ Trình Tích, cho nên cô cũng hiểu được vẻ mặt nghiêm túc và phức tạp của Trình Tích lúc này có ý nghĩa gì.
Những gì cậu ta nói hoàn toàn là sự thật.
Đây là bí mật mà cô chưa bao giờ biết.
Lòng bàn tay ấm áp của Qúy Hành không ngừng truyền hơi ấm vào làn da cô, giúp cô bình tĩnh lại tâm trí đang choáng váng, cô ổn định giọng nói rồi lên tiếng: "A Qúy, chị không hiểu ý em."
Cô cần một lời giải thích chi tiết.
Trình Tích cụp mắt xuống và kể lại cho Huyền Thanh chính xác những gì cậu ta nghe được từ miệng Trình Sĩ Vinh.
Mẹ Huyền kết hôn với Trình Sĩ Vinh khi Huyền Thanh còn chưa đầy một tuổi;
Và Trình Sĩ Vinh từ khi nào thì biết được mẹ Huyền không thể tiếp tục sinh con;
Và cách người đàn ông đạo đức giả này đối xử với chị Thanh bề ngoài là một chuyện, nhưng ở sau lưng lại là một chuyện khác;
Cuối cùng còn có nguyên nhân Trình Sĩ Vinh muốn sát hại ông ngoại Huyền.
"Ông ta là một người quá tham lam, ông ta muốn thâu tóm toàn bộ Huyền gia, nhưng vẫn không qua mặt được ông ngoại Huyền." Trình Tích nghiến răng nghiến lợi nói: "Cho nên ông ta đã bí mật thu mua tất cả cổ phần rải rác của Huyền gia, đồng thời còn lên kế hoạch chi tiết làm cách nào để thâu tóm quyền lực của ông ngoại Huyền."
"Em biết kế hoạch của ông ta nên luôn chú ý đến từng hành động của ông ta và tình hình trong bệnh viện, nên đã thành công đổi thuốc cho ông ngoại."
Chỉ khi nói đến ông ngoại Huyền, giọng điệu của Trình Tích mới có vẻ thoải mái hơn: "Vậy nên tình hình sức khỏe của ông ngoại vẫn ổn. Sống trong phòng chăm sóc đặc biệt chỉ là một vở kịch do ông ngoại và em chủ động diễn xuất để ông ta buông lỏng cảnh giác mà thôi."
Vì mục đích chính là để kiểm tra Trình Sĩ Vinh nên hai người bọn họ đã đồng ý không nói chuyện này cho Huyền Thanh và mẹ Huyền biết trước khi vở kịch này kết thúc.
Ông ngoại Huyền biết Huyền Thanh và mẹ Huyền sẽ rất buồn và đau đớn khi nhìn thấy ông cụ vào trong phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng càng có nhiều người biết thì họ càng dễ tìm ra khuyết điểm.
Hơn nữa, tính tình của mẹ Huyền không giỏi che giấu, ông cụ tin chắc một ngày nào đó Trình Sĩ Vinh cũng sẽ phát hiện ra.
Để kế hoạch có thể tiến triển thuận lợi như đã định, ông ngoại Huyền liền quyết định giấu kín mọi chuyện.
Nhưng không ai trong số họ ngờ rằng Trình Sĩ Vinh ngày càng tham vọng và muốn đạt được thành công ngay lập tức, sau khi tấn công ông ngoại Huyền, ông ta liền lập tức đánh mục tiêu vào mẹ của Huyền Thanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!