Chương 40: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, thư ký Lưu gửi tin nhắn cho Huyền Thanh nói rằng chuyến bay về Giang Thành đã được đặt trước nên cô không cần phải lo lắng.

Hai giờ chiều, Huyền Thanh và An An lên xe Qúy Hành.

An An ôm chiếc túi lớn của mình, khi gặp mặt còn rất lễ phép chào hỏi Quý Hành.

"Xin chào, anh Quý!"

Nhờ có anh Quý mà hôm nay cô ấy mới có thể trải nghiệm khoang hạng nhất sang trọng mà chỉ giới thượng lưu cao cấp mới có thể cam tâm tiêu tiền.

Bất quá, hôm nay tâm tình của Qúy Hành dường như rất tốt, An An cảm thấy ánh mắt anh đã không còn lạnh lùng như trước.

An An ngồi vào ghế phụ, Huyền Thanh và Qúy Hành ngồi ở ghế sau, sau khi thấy hai người đã ngồi vững vàng, thư ký Lưu mới chậm rãi khởi động xe.

Huyền Thanh đang gửi tin nhắn WeChat cho bạn thân Từ Di, nói với cô ấy rằng năm giờ chiều nay cô sẽ trở lại Giang Thành.

Bên kia nhanh chóng trả lời bằng một tin nhắn, đó là biểu tượng cảm xúc với khuôn mặt thờ ơ với cánh tay chống nạnh và chữ "ồ" phía trên.

Tâm tình Từ Di có chút quái dị, giống như... có chút tức giận.

Nhưng ngoài những gì Từ Di nói cô ấy bị cha ruột đưa đến chi nhánh công ty ở thành phố khác và buộc phải làm việc suốt một tháng thì gần đây không có điều gì khiến cô ấy phải bận tâm.

Lúc cô còn đang mải mê vắt óc suy nghĩ nguyên nhân, cô đột nhiên nghe thấy giọng nói của người đàn ông bên cạnh.

Qúy Hành rũ mắt xuống, giống như vô tình hỏi: "Người đại diện của em nói thế nào?"

Thực ra anh chỉ muốn xác nhận xem Huyền Thanh có nghe được lời anh nói tối qua về việc không muốn giữ bí mật về chuyện hôn nhân của bọn họ hay không.

Nghe được những lời này, Huyền Thanh liền sửng sốt một lát.

Kết hợp với sự ghen tị mà người đàn ông vừa nhắc tới, Huyền Thanh cảm thấy mình đã hiểu được một chút.

Tình cảm của Qúy Hành đối với cô có lẽ là tính chiếm hữu do hôn nhân gây ra.

Nhưng nếu Qúy Hành đã không còn muốn giữ bí mật nữa, điều đó có nghĩa sau này bọn họ cũng sẽ không cần phải giấu giếm trước mặt người ngoài, Huyền Thanh có thể tránh được rất nhiều phiền toái không cần thiết.

"Tôi đã hẹn với người đại diện của mình rồi, đợi về Giang Thành sẽ đến công ty nói chuyện trực tiếp với cô ấy." Huyền Thanh ngước mắt lên, dịu dàng nói: "Dù sao đây cũng là việc hệ trọng."

Huyền Thanh chỉ muốn báo cáo với người đại diện của mình, để đoàn đội của cô biết là được, không cần phải công bố rộng rãi với toàn thể giới giải trí.

Dù sao, cuộc hôn nhân này chỉ kéo dài hai năm.

Nếu công khai rộng rãi chắc chắn sẽ gây nên sóng gió, đến khi hết hai năm và ly hôn xong sẽ có kết cục tồi tệ hơn.

Về phần đời sống riêng tư ở Giang Thành, đại đa số mọi người vẫn khá kiêng kỵ với hai nhà Quý, Huyền, cho dù biết được cũng sẽ không công khai rộng rãi với bên ngoài.

Qúy Hành lại hiểu lầm ý của Huyền Thanh, khóe môi anh cong thành một vòng cung vừa ý, ngón tay xương nhọn gõ nhẹ vào cửa sổ xe hai lần, tâm tình hiển nhiên rất vui vẻ:

Sau khi công khai chính thức, để xem ai còn có đủ can đảm có những suy nghĩ khác về cô.

Máy bay hạ cánh xuống sân bay Giang Thành vào lúc 5 giờ chiều.

Vừa tắt chế độ máy bay, tin nhắn đầu tiên hiện lên trên điện thoại của Huyền Thanh là từ mẹ Huyền.

[Khi nào con về Giang Thành nhớ dẫn Qúy Hành về nhà ăn cơm.]

Cô vô thức nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh mình.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Qúy Hành hơi cúi đầu: "Sao vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!