Chương 34: (Vô Đề)

"Anh định đến trường quay à?"

Trong căn hộ sang trọng trên tầng cao nhất, giọng thư ký Lưu vang lên từ thư phòng: "Bây giờ anh đi luôn à?"

Vừa nói, anh ta vừa thu dọn tài liệu trên tay, chuẩn bị gọi điện cho đoàn làm phim để thông báo trước.

Qúy Hành đang đứng ở chỗ cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn chợt xoay người, dùng ngón tay xương xẩu nới lỏng cổ áo, rồi ra hiệu cho anh ta: "Không cần báo trước, chúng ta cứ trực tiếp đến đó thôi."

Thư ký Lưu đồng ý và đi theo Quý Hành tới bãi đậu xe ngầm.

"Nhân tiện…" Qúy Hành đang ngồi ở ghế sau đột nhiên nhắc nhở anh ta: "Ngoài những xe đồ ăn và những xe cà phê mà chúng ta vừa liên lạc, anh cho người chuẩn bị mấy hộp trái cây tươi cắt sẵn gửi đến đoàn phim luôn đi. Nhớ dặn bọn họ chuẩn bị trái cây có độ ngọt vừa phải thôi."

Tối hôm qua lúc cùng Huyền Thanh dùng bữa tối, Qúy Hành có nghe cô nhắc đến hộp trái cây An An mới mua không ngọt lắm.

"Được."

Chỉ mới hai phút sau thư ký Lưu đã nhanh chóng giải quyết yêu cầu cấp bách của ông chủ nhà mình.

Khi cả hai người đến trường quay, tổng đạo diễn và trợ lý đạo diễn đang chăm chú nhìn vào màn hình trước mặt.

Bởi vì không có báo trước, Qúy Hành lại lặng lẽ đi tới, mọi người ở trường quay đều đang tập trung nhìn các mỹ nam mỹ nữ trong set quay, nhất thời không ai để ý rằng ở hiện trường còn có thêm hai người nữa.

Màn kịch giữa Huyền Thanh và Hạng Dĩ Hàn đang đến hồi gay cấn nhất.

Đôi bàn tay mềm mại không xương của cô gái bám lấy vai người đàn ông, quay đầu thổi nhẹ vào tai người đàn ông, quyến rũ lên tiếng:

"Anh yêu, nhìn em không giống một người vợ nghiêm túc sao?"

Trần Mộ thấp giọng cười lạnh, lòng bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo thon gọn của cô gái rồi kéo cô vào lòng, ngón tay thô ráp xoa xoa trên vòng eo mềm mại.

Anh ta cúi đầu hôn lên trán cô gái, sau đó ngẩng đầu nhìn người quản lý câu lạc bộ trước mặt: "Vợ tôi có tính cách như vậy đấy, làm mọi người phải chê cười rồi."

Người quản lý liên tục xua tay tỏ vẻ không dám, đồng thời lau mồ hôi lạnh trên trán: "Tôi lập tức đi thông báo với ông chủ của chúng tôi, xin hai người đợi một lát."

Qúy Hành và thư ký Lưu vừa bước vào liền nhìn thấy cảnh này.

Thư ký Lưu thầm cảm thấy ớn lạnh trong lòng:

Ồ, tiêu rồi.

Quả nhiên, nhiệt độ xung quanh ông chủ trong nháy mắt liền giảm mạnh, ngay cả làn gió vô tình thổi qua cũng nhiễm theo cảm giác ớn lạnh, đem đến cảm giác lạnh lẽo như mùa đông.

Anh ta không khỏi lặng lẽ liếc nhìn khuôn mặt của ông chủ mình.

Nói thế nào nhỉ, vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng, nếu như có người không quen biết anh nhìn thoáng qua, họ sẽ chỉ nghĩ rằng anh đang nghiêm túc quan sát những diễn viên đang diễn xuất.

Nhưng thực ra,

Đôi mắt hẹp hơi nheo lại lộ ra chút u ám khó chịu, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, khi nhìn thấy Trần Mộ do Hạng Dĩ Hàn thủ vai thân mật ôm eo Huyền Thanh, anh không khỏi mỉm cười… nhưng ngoài mặt thì cười nhưng trong tâm lại không hề cười.

Khi Hạng Dĩ Hàn cúi đầu hôn lên trán Huyền Thanh, Qúy Hành lại đưa tay lên nới lỏng cổ áo, đầu ngón tay khẽ động, mang theo một tia tức giận khó nhận ra.

Thư ký Lưu nín thở, trong lòng thầm cầu nguyện cảnh tượng này nhanh chóng trôi qua, anh ta nhất định có thể cảm nhận được cơn tức giận của ông chủ đang không ngừng dâng cao.

Nhưng cách đó không xa có mấy người trẻ tuổi đang tụ tập ở trong góc, nhìn qua có vẻ là trợ lý cho đạo diễn sân khấu và các diễn viên phụ khác, bọn họ vừa xem vừa thấp giọng thảo luận, thỉnh thoảng lại phát ra vài câu cảm thán, trùng hợp lại rơi hết vào tai Qúy Hành.

"OMG.

"Tôi cũng cảm thấy cô ấy siêu đẹp, rất xứng đôi với thầy Hạng…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!