"Âm Âm, dậy đi." Trong ký túc xá, mọi người đều đang vệ sinh cá nhân, ngày thường Du Âm là người thức dậy sớm nhất nhưng hôm nay lại chưa dậy, Chu Kỳ lo lắng hỏi: "Âm Âm, cậu sao vậy?"
"Tớ không sao đâu." Du Âm bừng tỉnh, "Chỉ là đêm qua bị mất ngủ thôi."
"Cậu đừng áp lực về kỳ thi quá." Chu Kỳ cho rằng Du Âm vì bài thi cuối kỳ vào cuối tuần mà mất ngủ, Du Âm vẫn luôn để ý đến thành tích nên rất cố gắng học tập.
"Tớ biết rồi."
Không giải thích nhiều, Du Âm lập tức nhanh nhẹn rời giường rửa mặt. Du Âm đem điện thoại đặt trên bàn lên, di động báo có hai cuộc gọi nhỡ, còn có một cái tin nhắn, tin nhắn chỉ có đơn giản ba chữ "Nghe điện thoại", Du Âm coi như không thấy.
Trường cô đang theo học có lịch học vừa nặng nề, vừa buồn tẻ, thế nhưng Du Âm lại thích thú, ngồi làm bài tập để cố gắng không nghĩ về chuyện khác.
Canh thời gian, Du Âm vùi đầu làm bài, nghe đằng sau có hai nữ sinh khe khẽ nói chuyện, khoảng cách quá gần nên Du Âm nghe được rõ ràng.
"Tớ nhìn thấy Trương Mộng lớp bên cạnh đi cùng một nam sinh thuê khách sạn đó."
"Thật vậy sao? Trương Mộng kia nhìn rất hiền lành mà."
"Tớ nói với cậu này, loại nữ sinh này trước mặt chúng ta thì đứng đắn, nhưng đằng sau lại lén lút phóng túng bản thân đó."
"Đúng đúng, nếu tớ làm mẹ của cô ta, chắc tớ đánh què giò cô ta luôn."
"Các cậu đang nói cái gì đấy?" Chu Kỳ chen vào cuộc nói chuyện của nữ sinh kia, nhìn đến Du Âm đang làm bài nên không quấy rầy cô, cùng hai nữ sinh kia nói chuyện phiếm.
"Chúng tớ đang nói Trương Mộng lớp bên cạnh......" Hai nữ sinh lại hứng thú kể cho Chu Kỳ nghe, đối với thiếu nữ đang ở tuổi dậy thì, đây là đề tài là cấm kỵ, nhưng nó lại có sức hấp dẫn làm các cô tò mò, cẩn thận bàn tán cùng nhau.
Tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, ai cũng không phát hiện, Du Âm ngưng làm đề.
Đến giữa trưa, Du Âm cùng Chu Kỳ đến căn tin ăn cơm, từ khu dạy học đến nhà ăn có chút xa, hai người chưa đi được bao xa đã bắt đầu đổ mồ hôi, Du Âm hôm nay mặc một cái áo sơmi, nóng đến mức cô phải mở hai cái nút thắt, Chu Kỳ nhìn xuyên trang phục của cô rồi tự thấy cô ăn mặc quá gò bó, lại vô tình thấy trên cổ Du Âm có một dấu vết màu đỏ, nói: "Âm Âm, cậu có cần quay lại kí túc xá thay đồ không, cậu mặc đồ nóng quá nên nổi cả sẩy rồi kia."
Mắt Chu Kỳ cận nhẹ, khi tan học cô sẽ không đeo kính, nhìn cổ Du Âm có một mảng đo đỏ lại tưởng sẩy, Du Âm có chút hoảng loạn, cài lại hai khuy áo, nói: "Không có việc gì đâu, như thế phiền phức lắm, chúng ta ăn xong chạy nhanh về phòng học là được."
Chu Kỳ bất đắc dĩ nói, "Cậu nói xem trời nóng như thế, vậy mà cậu cũng mặc bộ đồ nóng nực như vậy, thật là không hiểu nổi cậu."
"Không phải, sáng nay tớ thấy hơi lạnh."
Chu Kỳ dĩ nhiên không tin lời Du Âm nói, cảm thấy Du Âm giống người ngày xưa ghê, quần áo đều kiểu dáng bảo thủ, không nhìn ra một chút thiếu nữ nào.
Buổi tối, sau khi tắt đèn bọn họ lại cùng nhau nói chuyện, Chu Kỳ đem chuyện bát quái sáng nay kể cho bạn cùng phòng nghe, các cô đều nhất trí, "Không phải đâu, cô ta ngoan ngoãn thế, nhìn kiểu gì cũng không ra là loại nữ sinh đó nha!"
Các cô gái này đều chưa có kinh nghiệm, chốc lát mặt lại đỏ cả lên, bình thường Du Âm cùng mọi người rất ít nói chuyện, loại đề tài này, mọi người đều cảm thấy cô không nói lời nào cũng bình thường, Du Âm nghe tiếng các cô nói chuyện, đôi mắt ở trong đêm đen tỏa sáng.
Cô muốn nói, thật sự rất là đau đó.
Di động rung lên, Du Âm mở di động, đôi mắt bị ánh sáng hắt lên có chút đau, cô hơi hơi híp mắt nhìn, vẫn là Thẩm Trị, biết cô sẽ không nhhe điện thoại nên đã gửi tin nhắn.
Thẩm Trị: Chúng ta nói chuyện.
Du Âm trực tiếp tắt máy, che đầu chuẩn bị ngủ.
- --
Ngày hôm sau tan học, Thẩm Trị buông trong tay di động, trong lòng có chút bực bội.
"Cậu đang chờ điện thoại của ai à?" Cao Lãng ôm bóng rổ tiến vào, một thân mồ hôi, Thẩm Trị đem điện thoại cất vào trong túi, Cao Lãng "Này" một tiếng, "Bí mật thế."
Thẩm Trị vẫn không phản ứng, Cao Lãng đã ngồi xuống phía sau Thẩm Trị, một nữ sinh nhanh chóng cầm một chai nước tiến tới, lắp bắp đưa cho Cao Lãng, nói: "Cao Lãng, anh uống nước đi."
Là một cô gái đang thầm mến Cao Lãng, Thẩm Trị nhớ hình như tên là Lý Nhiễm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!