Trạm đến là một sân ga nhỏ xíu tối hù, điểm sáng duy nhất là từ cây đèn trên tay người dẫn đường Hagrid.
Năm nhất tân sinh lúc này đều đã thay đồng phục, đang loạng choạng đi theo người khổng lồ xuống lối đi dốc nhỏ hẹp dẫn đến hồ.
Lẫn trong bọn nhóc lùn xủn, Harry Potter — lúc này cũng lùn xủn, thậm chí còn gầy gò thấp bé hơn đa số tân sinh — thầm cảm thấy may mắn mình đã quen thuộc lối đi này suốt 6 năm, nên hắn không giống như lần đầu phải mò mẫm mà đi.
Làm hắn kinh ngạc chính là, Draco · Malfoy cũng không biết từ đâu đi theo sau, vẫn duy trì đi cách hắn một khoảng không xa không gần, phía sau còn có Crabbe cùng Goyle theo đuôi.
Crabbe cùng Goyle.
Malfoy mang theo Crabbe cùng Goyle.
Harry quỷ dị vì hình ảnh quen thuộc này mà cảm thấy cao hứng.
Quẹo qua một chỗ ngoặt, trước mặt đoàn người là Hắc Hồ trùng trùng điệp điệp. Xa xa kia, nằm trên đỉnh núi cao, chính là ——
Hogwarts!
Harry đột nhiên cảm thấy trái tim nhảy lên mãnh liệt.
Toà lâu đài ma pháp cổ xưa vẫn nguy nga đồ sộ như vậy, với vô vàn ô cửa kính sáng lấp lánh, sừng sững mà ấm áp —— Hogwarts quen thuộc một lần nữa xuất hiện trước mắt hắn.
Harry Potter đã trở về nhà của mình.
"Mỗi thuyền không chở quá bốn người!" Hagrid chỉ vào thuyền nhỏ lớn tiếng căn dặn.
Harry lên thuyền, Ron, Hermione cùng Neville theo sát sau đó. Bỗng, hắn ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại nhìn thoáng qua, ngay tức thì chấn kinh đem đầu xoay trở lại.
Hắn thề Draco · Malfoy có đến gần thuyền bọn họ đang ngồi, nhìn thấy kín người mới cùng Crabbe, Goyle ngồi vào chung thuyền.
Merlin, Malfoy này đối với Potter sao lại có ý muốn thân cận như vậy, thật làm người ta thích ứng không nổi aaa!
Harry buồn bực mà cúi đầu, vươn tay lướt qua mặt nước.
Cái hồ này làm hắn nhớ tới rất nhiều chuyện, đặc biệt là sự kiện Chiếc Cốc Lửa đáng chết kia, Voldemort vì hồi sinh mà tỉ mỉ thiết kế bẫy rập làm hắn tham dự cuộc thi Tam Pháp Thuật.
Harry lại chìm sâu vào suy nghĩ.
Hắn không xác định mình có thể ngăn cản con đường hồi sinh của tên ma đầu này đến trình độ nào......
Cặp mắt xanh lục lúc này phủ đầy kí ức u ám, chủ nhân chúng nhìn chằm chằm về phía lâu đài sừng sững cao ngất trong màn đêm đầy mây, nghĩ đến một Hogwarts khác.
Hắn nhớ lại đời trước lần cuối nhìn đến, Hogwarts còn đang trong cảnh chiến tranh đổ nát, chú ngữ xẹt ra khắp nơi, cùng với, Đại Sảnh Đường nằm đầy người chết.
Cảm xúc dè nén trong lòng bỗng toàn bộ trào ra, trong lúc nhất thời, trong đầu Harry chỉ còn thấy được một Hogwarts chìm trong khói lửa, nơi nơi toàn là tiếng chém gϊếŧ.
"Harry!
"Ron đột nhiên đẩy hắn một chút. Harry phục hồi tinh thần lại, phát hiện hắn kỳ quái mà nhìn mình."Chúng ta tới rồi!" Ron chỉ chỉ phía trước.
Harry xin lỗi mà đối ba người phía sau cười cười, rời thuyền lên bờ.
Có lẽ chiến tranh không thể tránh khỏi, nhưng rất nhiều tổn thất là có thể tránh được. Có lẽ hắn vẫn sẽ vào Cấm Lâm đi tìm chết......
Harry nắm chặt nắm tay, cảm giác như thể Phục sinh Thạch vẫn còn ở trong tay mình.
Tuy rằng vẫn sẽ đi đối mặt tử vong, Harry nghĩ, nhưng hắn cũng biết mình sẽ không chết, ít nhất lần đó sẽ không. Vậy nên cũng không có gì để sợ.
Bọn nhỏ năm nhất lục tục vượt qua một đoạn thềm đá, rốt cuộc cánh cửa gỗ khổng lồ đã ở ngay trước mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!