Chương 11: Sự Phồn Hoa

"Vào buổi đếm người của Đông Xưởng đã ẩn dật tản ra khắp các ngóc ngách của Kinh Châu.

Quân phủ vẫn đi tuần như thường lệ, làn gió thổi quả những chiếc lá bay qua lạnh cả xương sống.

-Chết tiệt làn gió dọa ta.

-Ngươi tập trung đi tuần đi đại nhân đã dặn phải đi tuần hết khu này tới sáng mới được về.

-Khổ cho thân xâc chúng ta thật.

-Đi thôi.

Những cái bóng đen chạy trên mái nhà tạo ra những âm thanhlạch cạch.

Những người tỉnh giấc nghe thấy những âm thanh này cùng không dám lộ ra tiếng động.

Vì đó là dấu hiệu khi địa ngục mở cửa.

Lạc Vân đích thân đuổi theo chúng trong âm thầm, vài thị vệ cũng đi cùng phòng chuyện bất trắc.

Ngụy Phong cho vài người túc trực bảo vệ Tri phủ Kinh Châu.

Những cái bóng đó hướng tới phủ Thái thú, Lạc Vân vì không muốn đánh động nên liền bám sát theo sau.

Người của Đông Xưởng ở gần đó thấy tiếng động thì liền bám theo.

Những tên sát thủ này căn bản không chuyên nghiệp.

Nếu là sát thủ hàng đầu điều tối kị nhất đối với họ là tiếng động.

Những cái bóng đó nhanh chóng tách ra tiến vào 4 phía phủ, Lạc Vân liền đốt pháo tín hiệu.

Các thị vệ ùa ra.

-Chết tiệt chúng ta bị bám theo rồi.

-Mau tách ra hành động.

-Vâng.

Phủ thái thủ nổ ra 1 trận chiến khốc liệt nhưng nhóm sát thủ này căn bản võ công không cao nênn thị vệ Đông Xưởng có thể chế ngự chúng 1 cách đễ dàng bắt sống được 8 tên chết 4 tên.

-Nói ! Ai sai các ngươi đến đây.

-Thà chết chứ không hé nửa lời ?.

Lạc Vân đã cho đánh ngất tất cả bọn trung khám nghiệm cả người tránh bọn chúng dùng độc tự sát.

-Các ngươi mau nói đi trước khi ta đùng cực hình của Đông Xưởng để tra tấn.

Khuân mặt của Ngụy Phong lạnh buốt tay cầm 1 chiếc kìm và 1 lò than bên cạnh khiến cho bọn chúng sợ hãi đến bất tỉnh.

-Giờ các ngươi có khai không ?.

-Ta khai ta khai.

Người sai khiến chúng ta chính là Mục Thái Thú.

-Hả ? Một tên thái thú mà cũng dám làm chuyện này các người chắc chắn ?.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!