Đang lúc người lớn trong nhà thi nhau khen ngợi mấy cái bánh "dị dạng" của thiếu gia và tiểu thư, thì Lưu gia gia bên nhà thông gia của cô cô mang tới một con cá lớn — là do tam lang nhà ông làm việc trong đội đánh cá mùa đông ở hồ Trát Cán mang về. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Ta xách cá vào bếp, tổ phụ vội vàng mời ông vào ngồi chơi, tổ mẫu sai tổ phụ mang mấy đoạn dồi tiết mới luộc tặng lại, ông khách khăng khăng từ chối, lúng túng mãi rồi lại buột miệng: muốn xin một đôi câu đối treo ngoài cổng. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Trong nhà chẳng còn nhiều giấy đỏ, phải cắt nhỏ lại mới đủ viết. Thiếu gia lại choàng áo lông hồ trắng bước ra, phía sau là tiểu thư nhảy nhót theo sau. Ông lão họ Lưu kia chưa bao giờ thấy đứa nhỏ nào đẹp đến thế, mắt mở to ngẩn ngơ nhìn thiếu gia viết xong đôi câu đối. Vẫn còn một ít giấy đỏ, Chương ma ma cắt thành giấy vuông nhỏ, tiểu thư liền viết đầy chữ "Phúc". Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.
net
Thấy tiểu thư nhỏ xíu bằng tuổi cháu mình mà viết chữ rành rẽ, mắt Lưu lão mở càng to hơn nữa. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Sợ nhà họ Lưu dán nhầm câu đối, tổ phụ liền dẫn theo thiếu gia và tiểu thư qua tận nơi giúp dán. Nghe nói được ra ngoài chơi, tiểu thư mừng rỡ chạy ào vào phòng ngủ, đội mũ tai mèo, khoác áo choàng đỏ Anh thúc tặng, kéo tay tổ phụ lon ton chạy đi. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Thiếu gia quay lại bếp, có chút ngập ngừng hỏi ta: Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
"Tiểu Vũ, muội… có đi không?"Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Ta từ sau bếp ngẩng đầu lên, đáp: Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
"Muội không đi, các huynh đi đi rồi về sớm, muội còn phải giúp tổ mẫu."Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Hắn chỉ khe khẽ "ồ" một tiếng, chậm chạp bước ra cửa. Ta nghĩ nghĩ, tạm ngưng nhặt lá cải thảo, moi củ khoai lang giấu trong tro ra, thổi sạch lớp tro rơm bên ngoài. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Khoai lang đúng là đồ tốt. Tổ phụ bảo: "Đây là giống do Phạm Đại nhân – người chuyên trông coi việc trồng trọt trong triều – sai người mang đi khắp nơi trồng. Dây có thể nuôi heo nuôi gà, củ ăn sống thì ngọt, hấp, nướng, chiên, xào đều ngon. Đến lúc không có gì ăn, bứt lá non xào cũng dễ ăn hơn cỏ dại. Năng suất cao, năm mất mùa cứu không biết bao nhiêu mạng. Người mà có thiên phú với đất đai, cây cỏ mà chịu khó vun trồng, thì cũng có thể như Phạm Đại nhân, đem lại lợi lộc cho bá tánh."
Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Đang mải nghĩ ngợi miên man, ta đuổi theo thiếu gia, dúi củ khoai vào tay hắn, dặn hắn chút nữa nhớ chia cho tiểu thư một củ. Thiếu gia mím môi, mắt dán vào ta, như thể qua đôi mắt ấy ta thấy rõ nỗi thấp thỏm của hắn. Ta an ủi: Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
"Đừng sợ, thiếu gia. Cô cô muội là chủ trong nhà, không ai dám làm khó các người đâu."Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Thấy hắn chạy theo kịp tổ phụ, ta mới yên tâm quay lại. Đọc Xíu
- Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu. net
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!