Edit + Beta: Agus
Chín giờ, cả đoàn xuất phát.
Trước khi lên du thuyền, Ninh Trí Viễn đổi ý, thấy đi lặn với mấy cô gái hơi chán nên hỏi Sầm Trí Sâm có muốn đi lặn chỗ nào xa hơn không.
Thú thật thì Sầm Trí Sâm cũng không muốn đi cùng người khác nên theo ý cậu: Đi.
Thang Thi Kỳ kéo Ninh Trí Viễn sang một bên, nhỏ giọng năn nỉ:
"Giúp tớ đi, dẫn anh cậu theo luôn được không?"
Ninh Trí Viễn liếc cô: Lý do?
Thang Thi Kỳ chỉ vào một trong những chị em trước mặt:
"Tạo cơ hội, cậu hiểu mà."
Ninh Trí Viễn ngó sang, thấy có cô gái đứng cạnh Sầm Trí Sâm đang muốn bắt chuyện với anh, Sầm Trí Sâm không hề phớt lờ người đó, nhưng cũng không tỏ ra quá nhiệt tình.
"Chị em của cậu không tinh tế gì hết."
Ninh Trí Viễn khịt mũi cười:
"Nghĩ sao mà để ý Sầm Trí Sâm vậy."
Thang Thi Kỳ trừng cậu:
"Không để ý anh cậu chả nhẽ để ý cậu? Ngó cái cần cổ với cái tính cậu coi, sao cũng không nhắm cậu được."
Ở trước mặt người khác, Sầm Trí Sâm có chút lạnh lùng, nghiêm túc, không gần gũi với phụ nữ, nhưng không gần sẽ luôn có người muốn khiêu chiến độ khó cao này.
Ninh Trí Viễn rút cánh tay Thang Thi Kỳ đang giữ ra:
"Không được. Bảo chị em cậu từ bỏ đi."
Lý do? Thang Thi Kỳ hỏi.
Không có lý do. Nụ cười của Ninh Trí Viễn vụt tắt:
"Đừng có ý nghĩ đó với Sầm Trí Sâm, ai cũng đừng hòng."
Thang Thi Kỳ: Nè!
Ninh Trí Viễn không để ý đến cô, bước tới gọi Sầm Trí Sâm: Đi thôi.
Cậu tới một du thuyền khác, Sầm Trí Sâm khẽ gật đầu với cô gái bên cạnh đang muốn nói gì đó rồi đi theo cậu.
Lúc thuyền nhổ neo, Ninh Trí Viễn đan tay sau đầu ngồi xuống boong tàu, tư thế lười biếng, ngửa đầu nhìn mặt trời chói chang trên đầu:
"Hôm nay thời tiết khá tốt."
Sầm Trí Sâm đứng bên cạnh cậu, dựa vào lan can thuyền nhìn ra biển: Không tệ.
Ninh Trí Viễn nhìn anh, Sầm Trí Sâm cảm nhận được, anh quay đầu nhìn Ninh Trí Viễn: Sao?
Ninh Trí Viễn hỏi:
"Mới nãy Sầm tổng nói gì với người ta thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!