Edit + Beta: Agus
Máy quay dừng lại, tiếng hò reo, la hét của đám đông chỉ như làm nền.
Lúc này đây, trong mắt họ chỉ có đối phương.
Ninh Trí Viễn đã dự cảm từ trước, không chỉ trong trò chơi này, mà từ lúc cậu và Sầm Trí Sâm cá cược thì hình như chuyện hôm nay đã là định mệnh.
Một trò chơi nửa thật nửa đùa, giống như một cơ hội ông trời ban tặng.
Hai người nhìn nhau rồi xích lại gần cho đến khi hơi thở quyện vào nhau thật chặt.
Tình huống lúc chiều làm trong mỗi người đều mang theo một tâm tư riêng nhưng không thể tiếp tục, không có gì ngoài sự cám dỗ và d*c vọng tr@n trụi trong mắt họ.
Ninh Trí Viễn nhìn từ mắt đến môi anh.
Sầm Trí Sâm có một đôi môi mỏng và bén, kết hợp với quai hàm góc cạnh của anh, anh không hề tức giận nhưng vẫn rất có uy, quả thật rất có khí chất của một cấp trên, làm cho người ta có cảm giác bị áp bách rất rõ.
Có lẽ cậu là người duy nhất không bị khí thế này của anh hù doạ.
Cậu nhớ cái lần hôn môi với Sầm Trí Sâm.
Môi anh hơi khô, không được mềm mại, động tác quyết liệt và thô lỗ, điều đó nhắc nhở Ninh Trí Viễn rằng người cậu đang hôn là một người đàn ông và người đàn ông đó là Sầm Trí Sâm.
Không ngờ lần thứ hai lại đến nhanh như vậy, Ninh Trí Viễn nghĩ thầm, thú thật thì cậu cũng rất mong chờ giây phút này.
Sầm Trí Sâm cũng đang nhìn cậu, cái nhìn chăm chú.
Anh thấy ánh sáng trong mắt Ninh Trí Viễn, nó tập trung vào giữa con ngươi đen láy và dụ dỗ anh rơi vào đó.
Trước khi môi họ chạm nhau, có nụ cười hiện lên từ tia sáng đó.
Dụ dỗ một cách trắng trợn và có chủ đích.
Ninh Trí Viễn vờn trên môi anh, một lần, hai lần, ba lần, mỗi lần sắp chạm nhau thì lại tách ra.
Lần tiếp theo, Sầm Trí Sâm giơ tay lên giữ gáy cậu, dứt khoát mà hôn.
Môi lưỡi chạm nhau, hơi thở dây dưa triền miên, li3m, m*t, ma sát cực kỳ gợi tình, không buông tha một ngóc ngách nào trong miệng.
Tiếng nước nhớp nháp phát ra từ cổ họng, d*c vọng bị khơi mào, nụ hôn nồng nàn và nóng bỏng hơn lần trước.
Có lẽ màn đêm quá dày, tiếng ồn xung quanh cũng đủ lớn, mọi cảm xúc thầm kín đều được giấu sau chiếc mặt nạ nên không có gì khiến hai người phải kiêng kỵ.
Hơi thở nóng hổi không ngừng sục sôi, thậm chí tần số cũng có xu hướng đồng bộ, chỉ hai người mới có thể theo kịp tốc độ và tiết tấu của đối phương.
Khi nụ hôn khiến đầu lưỡi tê dại đến đau đớn, thậm chí còn nếm được vị tanh của máu, Ninh Trí Viễn mới ngước lên nhìn cặp mắt đằng sau chiếc mặt nạ, lúc này cậu có thể nhìn rõ trong mắt Sầm Trí Sâm đang chất chứa điều gì.
Điên cuồng, nóng bỏng là những h@m muốn tr@n trụi từ anh.
Cậu bị đôi mắt ấy k1ch thích, cũng từ từ nhắm mắt lại, hoàn toàn đắm chìm trong đó.
Ống kính đã lia đi chỗ khác nhưng cả hai đều không quan tâm.
Họ biết tiếng ồn ào đã xa dần, không còn ai để ý đến mình nữa.
Ninh Trí Viễn đột nhiên bật cười, nụ cười khàn khàn tan ra giữa răng môi.
Cuối cùng, cậu dùng sức cắn đầu lưỡi Sầm Trí Sâm để trả đũa, môi lưỡi tách ra và cậu cũng mở mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!