Chương 20: Trí Viễn

Một tháng sau.

Sau khi bản xác nhận góp vốn cuối cùng được ký kết, Ninh Trí Viễn mới thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, từ bước chuẩn bị sơ bộ cho đến lúc gây quỹ đúng hạn, cậu đã phải bỏ ra rất nhiều tinh lực hơn cả khi còn ở Sầm An.

Trước đây cậu không cảm thấy vậy, nhưng bây giờ phải thừa nhận rằng việc bắt đầu công việc kinh doanh của riêng mình quả thực không hề dễ dàng.

Nhờ có Sầm Trí Sâm, trong số một tỷ thì anh đã giúp huy động được hơn 700 triệu, nếu không có sự giúp đỡ của Sầm Trí Sâm, bước khởi đầu sẽ còn khó khăn hơn nữa.

Ngay từ đầu, Ninh Trí Viễn đã bị mắc kẹt trong tâm trạng cam chịu và muốn trốn thoát, nhưng chính Sầm Trí Sâm đã mạnh mẽ tóm cậu ra và giúp cậu lấy lại được sự tự tin.

Nhưng cậu không muốn nói điều đó với Sầm Trí Sâm.

Đứng dậy duỗi cơ, Ninh Trí Viễn bước ra khỏi văn phòng, Lưu Lộ nhờ người mua trà bánh, nói muốn ăn mừng.

Ba đối tác của cậu: bạn học cũ Chu Hạo Thành vẫn đang ở Mỹ, nói mấy tháng nữa mới về được.

Lưu Lộ và Trương Triệu đều là cấp dưới có năng lực trước đây của cậu ở Sầm An.

Lưu Lộ là một người phụ nữ sắc sảo và có năng lực ở độ tuổi gần bốn mươi.

Trương Triệu trẻ hơn một chút, cũng rất cừ, cả hai đều làm việc ở Sầm An hơn mười năm, tiền đồ rất sáng.

Nếu Ninh Trí Viễn không lên tiếng, họ không dễ gì nhảy ra ngoài.

"Tiểu Sầm tổng, hai chúng tôi tin tưởng vào dã tâm và năng lực của cậu nên mới đi theo cậu đó." Lúc đó, hai người Lưu Lộ đã nói như vậy.

Ngày đó Ninh Trí Viễn chỉ cười, sửa lại giờ cậu đã không còn là Tiểu Sầm tổng nữa, cứ gọi thẳng tên là được.

Nếu người ta đã công nhận cậu, cậu chắc chắn sẽ không làm họ thất vọng.

Lưu Lộ hỏi cậu muốn uống cà phê hay trà sữa, Ninh Trí Viễn cầm một cốc Americano kèm một miếng xoài mille

-feuille, vừa ăn vừa nghe mọi người cười nói vui vẻ.

Trương Triệu đề cập đến việc bàn làm việc ở vị trí không tốt, cản trở phong thủy và muốn mọi người thay đổi, Ninh Trí Viễn không phản đối, mọi người cũng hợp tác và bắt đầu di chuyển bàn làm việc.

Dù sao ngoại trừ một số đối tác có văn phòng riêng, những người còn lại đều ở chung trong một phòng lớn, tổng cộng chỉ có mười một, mười hai người.

Lúc Sầm Trí Sâm tới đây, văn phòng đã được sắp xếp lại, Ninh Trí Viễn cũng ăn nốt miếng bánh trên tay.

Nhìn thấy Sầm Trí Sâm, Lưu Lộ nhiệt tình hỏi anh ăn gì không, không hề cảm thấy mất tự nhiên khi gặp lại ông chủ cũ.

Sầm Trí Sâm nói không, anh dựa vào bàn làm việc bên cạnh mỉm cười với Ninh Trí Viễn đang ngồi ở nơi sáng sủa bên cửa sổ ăn bánh.

Ninh Trí Viễn cười lại, chào hỏi:

"Sao hôm nay Sầm tổng lại tới đây? Anh không bận à?"

"Rảnh nên tới xem một chút." Sầm Trí Sâm nói.

Ninh Trí Viễn ăn xong bánh thì đứng dậy, dẫn anh về phòng làm việc.

Sầm Trí Sâm nhìn quanh và đánh giá:

"Nơi này khá đẹp đấy."

Ninh Trí Viễn gật đầu: Tôi thấy cũng vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!