Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu
Editor: Cáo
_____
Tiết hai của chiều thứ sáu là thể dục, học chung với ban nhất, Khương Hành khó lắm mới gặp được Mục Cảnh Sơ.
Vài lớp học mà có ba cái sân bóng nên cùng nhau tập luyện luôn.
Khương Hành còn được Mục Cảnh Sơ dạy chơi bóng, tiếc là chỉ dạy một lát.
Mục Cảnh Sơ lớn lên đẹp trai, chơi bóng lại giỏi, nữ sinh ban một nhìn cậu ta chăm chú vô cùng.
Chưa kịp nói hai câu thì người đã bị kêu đi rồi.
Nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến việc Khương Hành khoác lác với Cố Tu Hạc.
Tan tiết về lớp, cô căng thẳng thò lại gần, cực kỳ trà xanh nói: "Bạn học Mục rất là lợi hại đó, không chỉ có thành tích tốt, chơi bóng cũng giỏi hơn những người khác.
Tớ nói nhỏ với cậu nè, tớ cảm thấy hình như tớ thích cậu ấy rồi.
Người này tớ đặt trước, cậu đừng tranh với tớ......"
Lại còn giả vờ nói xong mới nhận ra được điều gì, che miệng cười trộm: "Ngại quá, hưng phấn mà lỡ miệng rồi.
Ý của tớ là cậu đừng nói cho người khác, hình như có nhiều người thích cậu ấy lắm."
Vừa nói vừa lấy cái bút trên bàn vẽ loạn lên vở tỏ vẻ thẹn thùng.
Thấy không được đáp lại liền quay đầu nhìn hắn bằng đôi mắt sáng lấp lánh, khoe khoang: "Cậu đoán xem cậu ấy có thích tớ hay không, vừa rồi cậu ấy còn nói chuyện riêng với tớ nữa đó."
Cố Tu Hạc như ngại phiền phức, mặt vô cảm nhìn cô một cái, lập tức lấy lại bút trong tay cô: "Bút tôi."
Khương Hành tức giận tóm tay hắn: "Gì hả? Đang nói chuyện với cậu đó."
Người này y chang đầu gỗ, đã nói đến mức này rồi mà vẫn không thèm mảy may tí nào.
Cố Tu Hạc rút lại cánh tay bị cô bắt: "Cách xa tôi ra một chút."
"Sao vậy?" Nóng rồi ha?
Nam sinh cười lạnh, hiếm lắm mới mở miệng giải thích: "Sợ bị lây bệnh của cậu."
"Lây bệnh gì cơ?" Khương Hành khó hiểu.
"Hoa tâm."
"......"
Người này độc miệng quá, không cứu vãn được nữa........
Thi đấu bóng rổ chớp mắt đã tới, mấy lớp cùng đấu một lúc, ngày đầu tiên là nữ sinh.
Ban hai thi đấu vào buổi sáng, trận đầu đấu với ban sáu.
Ban một cách vách cùng ban bốn đã đấu, ồn ào vô cùng.
Khương Hành nhìn thấy Cố Tu Hạc cũng đang chậm rì rì bước tới, lòng quýnh lên, nhịn không được mò đến bên cạnh hắn, thò lại gần nhỏ giọng hỏi: "Sao cậu lại đến đây?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!