Chương 34: (Vô Đề)

Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu

Editor: Cáo

_____

Buổi sáng đi học, Khương Hành gặp một người đàn ông trung niên mặc quần áo rách nát đứng ở cổng trường.

Người đàn ông có mái tóc ngắn cũn cỡn như mới mọc ra chưa được bao lâu, ngũ quan hung ác.

Ông ta đứng dưới tàng cây đánh giá học sinh đi vào, đôi mắt trừng thẳng cực kỳ dọa người.

Học sinh vào trường nhìn thấy người này cũng vội cúi đầu đi nhanh.

Khi Khương Hành đi qua, ông ta đột nhiên bước lên phía trước hai bước như muốn nhìn rõ hơn một chút, còn lấy từ trong túi ra một cái điện thoại đối chiếu.

Khương Hành vòng qua ông ta, sau khi vào sân trường thì quay đầu nhìn lại.

Đúng lúc đối mặt với người đàn ông, trông còn có vài phần quen thuộc.

Không đợi cô nhìn rõ, người đàn ông kia liền dời tầm mắt, một lần nữa đánh giá những người khác.

Một chốc nhìn người, một chốc lại nhìn điện thoại.

Giống như đang tìm ai đó.

Buổi sáng Cố Tu Hạc không đến lớp.

Khi tan học, Khương Hành gọi điện nhưng hắn cũng không bắt máy.

Buổi trưa đến nhà hắn lại gọi điện thoại một lần nữa.

Lần này hắn bắt máy.

"Giờ tớ đang đứng ngoài, cậu mau ra mở cửa."

Bên kia trầm mặc một hồi lâu mới khàn giọng nói: "Đừng tới, giờ tôi đang bên ngoài có việc".

"Tớ ở đây chờ cậu về."

Nam sinh không nói chuyện, cuối cùng khẽ ừ một tiếng.

Khương Hành thật sự chờ bên ngoài nửa tiếng mới nhìn thấy người về.

Hắn xách đồ ăn, mu bàn tay một mảng xanh tím.

Cô vội đứng lên, đôi mắt đỏ bừng: "Có phải cha cậu đánh hay không? Tớ đi nói cho cha tớ."

Nói đoạn duỗi tay túm lấy tay hắn lên xem.

Cố Tu Hạc cười nắm lại tay cô: "Tôi mới từ cục cảnh sát về."

Khương Hành ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt ngập tràn áy náy: "Xin lỗi cậu."

Cô đã hối hận khi nói cha Khương quản việc này.

Vốn tưởng là chuyện tốt, không nghĩ tới người bị thương lại là hắn.

Cố Tu Hạc mở cửa đi vào, nghe xong lời này liền tiện tay sờ đầu cô, không để ý cười cười: "Nói ngốc nghếch gì đấy? Vào đi thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!