Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu
Editor: Cáo
_____
Khương Hành ngủ ở phòng cha mẹ Khương.
Sáng dậy đã thấy Cố Tu Hạc đang bận rộn nấu nướng trong bếp.
Cô vừa mới rửa mặt xong, khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, mặc áo ngủ lông xù, trong nhà mở điều hòa nên cũng không cảm thấy lạnh.
Thậm chí còn có chút nóng.
Cố Tu Hạc trong bếp chỉ mặc một cái áo lông xanh xám đơn bạc, tay áo cuốn lên khuỷu tay để lộ làn da trắng nõn.
Động tác xào rau thành thạo, vóc dáng cao cao đứng trong bếp có chút hẹp, hơi rũ đầu.
Động tác tay không nhanh không chậm, nhìn như không chú tâm.
Nhưng mùi hương trong bếp bay ra đã thể hiện trù nghệ hơn người của hắn.
Khương Hành nhận thấy người này thật sự rất thông minh, thành tích tốt, nấu cơm ngon.
Những món hắn chưa từng làm chỉ cần lên mạng xem một lần liền biết, còn nấu cực kỳ ngon.
Cô muốn đưa hắn đi kiểm tra chỉ số thông minh.
Khương Hành đi đến vươn cổ xem hắn đang nấu cái gì.
Bên cạnh đã đặt vài đĩa đồ ăn có hương có sắc, tương đối thanh đạm, thích hợp cho người bệnh.
Biết hắn còn nhớ hôm qua cô nói cha Khương đang nằm bệnh viện, trong lòng ấm áp.
Cố Tu Hạc biết cô tới, xoay đầu.
Khương Hành vừa duỗi tay nhón một miếng tôm ăn, hương vị rất ngon, nhịn không được giơ ngón cái: "Cậu nấu cơm càng ngày càng lợi hại."
Cố Tu Hạc cười.
Dừng một chút, cũng không biết nghĩ tới cái gì lại một lần nữa nhìn cô, nghiêm túc nói: "Gần đây tôi vẫn ăn cơm đều đặn."
Tết Âm vừa rồi đi dạo siêu thị, cô dặn hắn phải ăn cơm nghiêm chỉnh, hắn vẫn nhớ kỹ.
Giọng nói nam sinh không lớn hoà cùng với âm thanh nấu nướng không được rõ ràng, nhưng vì Khương Hành đến gần hắn nên đã nghe thấy.
Thậm chí cô có cảm giác khi hắn nói lời này, ngữ khí có chút khác.
Đến nỗi chỗ nào khác cô cũng không nghe ra.
Khương Hành nghi ngờ nhìn hắn, mặt nam sinh đã xoay đi, chỉ nhìn thấy sườn mặt tinh tế cùng sống mũi cao thẳng.
Hơi nóng bốc lên từ trong nồi, thân mình hắn theo bản năng ngả về phía sau.
Hơi nóng hun vào mặt khiến khuôn mặt mềm mại đi phần nào.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, hình như người này càng ngày càng đẹp.
Cũng vào lúc này, nam sinh đột nhiên xoay đầu nhìn cô một cái, con ngươi sâu kín nhuộm hơi sương, dùng giọng nói khàn khàn hỏi: "Cậu nhìn lén tôi làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!