Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu
Editor: Cáo
_____
Khương Hành cũng không để ý nhiều, cô trong phòng tắm nhanh chóng tắm nước ấm rồi giặt đồ, sau đó thay quần áo của Cố Tu Hạc.
Quần áo hơi lớn với cô.
Đừng nhìn dáng hắn gầy gầy mà đánh giá, quần áo hắn cô mặc trên người dài ra hẳn một đoạn.
Thời tiết hiện tại đã lạnh rồi, cô mặc vậy có hơi lạnh.
Khi ra khỏi phòng tắm đã thấy nam sinh ngồi trên giường đọc sách, chăn đắp ngang hông.
Khương Hành đi qua, tò mò hỏi: "Tối nay tớ ngủ chỗ nào?"
Đáp lại cô là một chuỗi trầm mặc.
Khương Hành một đầu vạch đen, đi đến bên cạnh bàn học ngồi xuống, đôi mắt quét qua cái giường bằng ván gỗ kia vài vòng, ngập ngừng mở miệng: "Tớ......! Cậu......" Sẽ không ngủ chung giường đấy chứ?
Cô còn chưa có cởi mở như vậy đâu nhé.
Cố Tu Hạc ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt bình thản không gợn sóng.
Bình tĩnh trả lời: "Cậu cũng có thể ngồi một đêm."
"......"
Khương Hành chưa từ bỏ ý định: "Chỉ có một cái chăn thôi à?"
"Chỉ có một cái này."
"......" Cũng không để cho cô đúng không?
Còn lương tâm không?
Nam sinh nói xong liền nằm xuống ngủ, cũng không nhìn Khương Hành, nghiêng người đưa lưng về phía cô.
Đợi một lát chợt nghe hắn nói: "Nhớ tắt đèn."
"......"
Khương Hành vốn định kiên cường một lúc, nam nữ thụ thụ bất thân, hai người bọn họ cũng không còn nhỏ, ngủ chung một giường thì còn ra thể thống gì?
Nhưng phòng này thật sự rất lạnh.
Buổi đêm gió lùa vào, nhiệt độ đêm tháng 11 vốn đã thấp, cô mặc áo ngắn quần mỏng mùa hè, chỉ một lát sau người liền đông cứng.
Lại nhìn người nào đó đang ngủ ngon lành trên giường, cô hận không thể đánh cho tên này một trận.
Biết vậy đã gọi Trần Tuyết cho rồi, bây giờ chỉ sợ cô nàng đã đi ngủ.
Cuối cùng Khương Hành vẫn xấu hổ khuất phục.
Tắt đèn, run rẩy bò lên giường.
May là giường không nhỏ, Khương Hành nằm bên trong, chăn không dày nhưng bị người nào đó đắp kín.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!