"A!! Đây là cái gì vậy?!" Theo tiếng hét thảm bay đến là một người chạy trốn thật nhanh khỏi sân bóng. Đang ở một bên tập luyện, Ogihara nghĩ đến Inui thì trên người toát ra mồ hôi lạnh... Inui senpai làm ra cái gì vậy trời, có thể làm Kikumaru senpai uống xong thì hét lên thống khổ như thế.
Thành viên nhóm đội tuyển thật đáng thương, Ogihara gửi ánh mắt đồng tình đến chỗ Ryoma. Ryoma hiện tại đã là chính tuyển rồi, Inui senpai tuy rằng bị đánh thua nhưng anh ta lại trở thành trợ lý của HLV Ryuzaki, bởi vì vòng loại thành phố sắp bắt đầu, thế nên toàn bộ thành viên đội tuyển muốn đi tiếp thì phải tập luyện càng nghiêm ngặt.
Nhưng không ngờ việc tập luyện của bọn họ còn có cả việc uống hết cái thứ nước kỳ quái đó. Cậu càng ngày càng nghĩ các thành viên nhóm đội tuyển của Seigaku người này so với người kia lại càng quái dị, băng sơn đội trưởng mặt không biểu tình, Fuji senpai lúc nào cũng cười tủm tỉm, Kikumaru senpai thích dán băng cá nhân trên mặt, Kaidoh senpai thì hệt như con rắn, Kawamura senpai mỗi khi cầm vợt sẽ biến thân, Inui senpai thì kinh khủng hết nói.
Ogihara càng ngày càng hối hận mình lúc đầu sao lại bốc đồng mà gia nhập CLB tennis.
Thấy Inui senpai mang cái cốc đầy chất lỏng màu xanh lục đưa tới trước mặt Ryoma, Ogihara không đành lòng nhắm chặt mắt, cậu nhìn mà phát sợ, Ryoma làm sao mà uống hết được chứ.
Từ khe mắt ti hí nhìn ra, Ogihara nhìn thấy Ryoma uống hết cái thứ kia, rồi che miệng cấp tốc chạy đi, Ogihara không dám nhìn nữa.... May quá, may là cậu không cần uống (?)...
"Thậm chí cả Kaidoh senpai cũng chịu không nổi nữa..."
"Nước rau quả của Inui senpai thật là đáng sợ."
"A! Fuji senpai uống được kìa."
Nghe Horio ba người bọn họ nói, Ogihara hiếu kỳ quay đầu lại nhìn. Không biết phản ứng của Fuji senpai là gì... cậu thấy hơi hiếu kỳ.
"A, vị ngon đấy chứ. Tớ muốn uống thêm." Fuji nói làm mấy người đứng đó hóa đá tại chỗ.
"Fuji senpai.. thật là lợi hại."
"Không ngờ còn có người đáng sợ hơn."
Đánh giá của Mizuno và Katsuo làm Ogihara không nhịn được mà gật đầu trong lòng, không hổ là người biểu muội thích.... Quả nhiên không giống người thường.
Nhìn mấy người nằm trên mặt khó chịu cự kì, Ogihara thừa dịp mọi người không chú ý len lén đến gần bàn đặt phần nước rau quả còn lại, sau đó nhìn quanh bốn phía một chút, cầm lấy nếm thử một ngụm nhỏ.... A? Vị thực rất ngon mà.. Ừm.. Lại nếm một chút. Hả? Thực sự ngon mà, sao lại nghĩ là khó uống nhỉ?
Ogihara đang uống trộm đột nhiên cảm giác bên cạnh có một ánh mắt phóng tới, tay giơ lên đến miệng thì ngừng lại, dùng khóe mắt nhìn một chút, Ogihara cẩn cẩn thận thận để cái cốc xuống, ôm vợt của mình như đà điểu trốn sang một bên tiếp tục luyện tập... Trong lòng hô to: xong đời rồi, sao lại bị băng sơn đội trưởng bắt được...
Nhìn cốc nước rau trên bàn bị uống hết gần nửa, lại nhìn cái người cúi đầu luyện tập như thể không có chuyện gì, đôi mắt phượng sau cặp kính của Tezuka có chút chấn động.
"Hi, Tezuka, cậu cũng thấy nhóc kouhai này rất thú vị đi." Cũng nhìn thấy một màn trên, tâm tình Fuji lúc này rất tốt, gặp được một người có khẩu vị giống mình, lại còn khả ái đến vậy... Lâu lắm rồi không thấy thú vị thế.
Ogihara cúi thấp đầu, cậu thấy mặt mình nóng muốn bỏng luôn rồi. Lớn như vậy rồi sao lại có thể làm ra hành động ấu trĩ như vậy được. Lẽ nào ngày đó bị lời của daddy với các anh ảnh hưởng rồi?
Quá... Quá mất mặt... Tận lực dùng tóc che khuất mặt mình, Ogihara vừa luyện tập, vừa bất động thanh sắc đứng cách xa mọi người, cậu cần tìm một chỗ không người để thanh tỉnh một chút.
"Ai nha, đội trưởng, xem ra cậu làm người ta sợ rồi, ha ha." Vẫn luôn để ý Ogihara, Fuji thấy người nọ càng tập càng tới gần góc, bất mãn nói với đội trưởng bên cạnh.
Fuji, 20 vòng.
Tezuka thu hồi ánh mắt, lạnh lùng mở miệng.
"Ha ha, đội trưởng, lần sau phải chú ý nhé." Fuji không bị đội trưởng ảnh hưởng chút nào, vẫn vuốt đuôi cọp như trước.
30 vòng. Nhiệt độ xung quanh hơi giảm xuống.
Fuji cười cực kì xán lạn, sau đó xoay người chạy ra ngoài sân bóng, lúc đi ngang qua Ogihara thì con mắt mở ra một chút.
Tuy nhiên không có bất kì ai chú ý tới, thậm chí cả Ogihara cũng không biết......
Ryoma uống ngụm lớn trà cỏ xanh mà Ogihara giúp cậu pha để xóa bỏ vị đạo kinh dị còn lại trong miệng, một bên tìm kiếm trên sân bóng.
Thấy người mình muốn tìm, Ryoma bước nhanh đi tới:
"Ogihara, sau khi tan học tôi muốn đi thử quần áo, cậu đi cùng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!