Ngu Đạt kì thực biết trong lời tự thuật sẽ không tránh khỏi có một vài chỗ mâu thuẫn. Thế nhưng, may mắn chính là bối cảnh game quá to lớn mà tuổi của cậu có thể chôn vùi một số tính chân thật của lịch sử. Cái loại tiểu nhân vật không có bối cảnh gì lớn như cậu thì làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Biết quá nhiều quá rõ ràng trái lại không phù hợp với thân phận cùng tuổi tác của cậu.
"Cậu còn nhớ rõ cậu là đến thế giới này như thế nào sao?" Dứt bỏ những việc nhỏ không đáng kể đó, Dumbledore hỏi tới vấn đề mà cụ quan tâm nhất.
"Ân…ta nghĩ là ta biết…."Ngu Đạt làm bộ nhớ lại "Ta gặp phải sự cố lúc xuyên qua khu phép thuật" Cậu điều chỉnh lại tư thế ngồi "Tháp pháp sư ở khu phép thuật là địa phương mà các pháp sư tập trung lại, ở nơi đó thường thường có thể thấy các ma pháp sư tập trung lại bởi vì các loại tranh chấp lý luận không ngớt, thường thường sẽ bởi vì các loại thí nghiệm mà nổ tung.
Lúc đó ta vừa muốn từ khu truyền tống của tháp pháp sư đi xuống dưới — khu truyền tống ở tháp pháp sư là tầng cao nhất, liền nghe thấy một tiếng vang thật lớn, trước mắt đột nhiên sáng ngời. Đợi đến lúc ta tỉnh lại thì ta cũng đã ở đây. Ta nghĩ nhất định là các Ma pháp sư cao cấp ở dưới lầu làm thí nghiệm phép thuật truyền tống, kết quả là phát sinh đột biến, ta lại vừa vặn đi tới tầng đó"
"Khi cậu phát hiện mình đi tới một thế giới khác nhất định là rất khiếp sợ đi?" Sirius nhìn cậu như nhìn một kẻ xui xẻo.
"Cũng không thể nói là rất khiếp sợ" Ngu Đạt nhún vai "Hằng năm tháp pháp sư cũng bởi vì thí nghiệm mà nổ tung, mất tích hoặc là tử vong thực sự quá bình thường, những ma pháp sư say mê kiến thức thực sự là có chút điên cuồng, trong lịch sử không có nhiều sự cố phép thuật xé rách không gian đem mình quăng đến thế giới khác thế nhưng có thể sống sót trở về đã ít lại càng ít.
Ta chỉ là khá xui xẻo, bị liên lụy" Ngẫm lại những nhà khoa học điên cuồng đấy đi, cũng giống như những NPC cả ngày đóng tại khu phép thuật từng lần từng lần một lặp đi lặp lại lời kịch, đều là những nhà nghiên cứu cuồng"
"Ý của cậu là những pháp sư cao cấp kia cũng tới đây?" Ánh mắt Dumbledore chợt lóe.
"Ta tin tưởng rơi xuống thế giới này chỉ có mình ta thôi" Ngu Đạt lắc đầu, cậu lại dựa vào cái kia để bịa một chuyện khác "Cấp cao pháp sư kinh nghiệm nhiều, nhất định tại thời điểm phát sinh nổ đã kịp thời rời đi hiện trường. Chuyện này quả thực quá đơn giản, trực tiếp làm một cái thuật lẩn tránh, Nếu như hắn không tránh ra thì nhất định đã đến cùng ta rồi, không có khả năng sẽ xuất hiện tại địa phương khác."
Cho nên nói, xui xẻo bình thường không phải là nhà khoa học mà là vật thí nghiệm và người qua đường giáp.
"Cậu có biện pháp trở về sao?" Dumbledore gắt gao nhìn cậu.
"Ta nghĩ là ta không thể quay về" Ngu Đạt lần này không phải làm bộ mà thực sự mất mát "Ta là cái mục sư, không phải pháp sư, không có cách nào tại một không gian xa lạ tìm được chính xác định vị truyền tống đưa ta trở về. Người nhà của ta nếu biết ta đã xảy ra chuyện nhất định sẽ rất thương tâm."
Sirius vỗ vỗ bờ vai của cậu.
"Ta nghĩ xuyên qua không gian đối với cậu thương tổn rất lớn chắc cậu phải bỏ ra rất nhiều thời gian để khôi phục" Dumbledore thả lỏng rất nhiều, tựa vào lưng ghế ngồi, bưng lên trà sữa của cụ.
Nguyên nhân này Ngu Đạt vẫn là không rõ ràng lắm, trước kia vì cái gì sẽ hôn mê lâu như vậy.
"Tình huống cơ bản ngài đã biết, thỉnh cầu ngài trợ giúp ta" Ngu Đạt đưa ra mục đích cuối cùng, hết cách rồi, hiện tại quyền chủ động không ở phía bên mình "Tương ứng, ta có thể vì ngài công tác, ở phạm vi năng lực của ta"
Dumbledore dùng con mắt màu xanh lam nhìn cậu "Đương nhiên"
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Ngu Đạt được Sirius hộ tống về nhà.
Ngu Đạt thở một hơi thật dài, muốn làm như mình là người của thế giới khác thật quá tệ, có thể nói đều nói, không thể nói thì một chữ cũng không thể lộ ra. Hiện nay, cậu đã bày ra đại giới, chỉ còn chờ xem đối phương làm sao đáp lại.
Không biết sẽ phải bỏ ra cái gì, tâm tình của cậu hiện giờ rất thấp thỏm.
Tiếng "chi nha" vang lên trong đêm yên tĩnh quả thực là rất dọa người.
Ngu Đạt hoảng sợ, quay đầu lại nhìn xem hành lang tối đen, thấy không làm kinh động đến Mark mới thở ra một hơi.
Vừa rồi Ngu Đạt quay đầu lại nhìn hành lang nhưng không nhìn góc bằng không cậu sẽ phát hiện Mark đang ngồi trên ghế sa lông trong góc. Ở góc phòng chờ Ngu Đạt về phòng, Mark mới từ trên ghế sa lông đứng lên đi về gian phòng của mình.
Mark cau mày, dùng đũa phép thắp đèn, hắn là thực tâm đem Ngu Đạt thành con trai của mình để chăm sóc, lo lắng thân thể của cậu không khỏe mới gõ cửa phòng cậu kết quả là lại không có người ở.
Ngày thứ hai, câu hỏi trực tiếp của Mark làm cho tự cho là kế hoạch của mình thần không biết quỷ không hay Ngu Đạt bị phá sản.
"Y Đạt, ta biết con thực vội vàng muốn khôi phục ma pháp" Vào lúc ăn điểm tâm, Mark không có tâm tư phức tạp gì vẫn là không nhịn được "Trước kia con mỗi ngày trộm đi ra ngoài luyện tập ma pháp. Tuy rằng bởi vì cuộc thi Tam phép thuật mà trở nên bận bịu rất nhiều, con không có cơ hội rời đi thôn nhưng ngươi không cần phải nóng lòng mà đi ra ngoài buổi tối để luyện tập. Hiện giờ buổi tối không an toàn, vạn nhất con gặp phải một cái hắc vu sư thì làm sao bây giờ.
Con một chút năng lực tự vệ cũng không có. Vẫn là chờ Tam cường tranh bá xong rồi, con trực tiếp đi tới trường Hogwarts tìm Dumbledore hiệu trưởng xin giúp đỡ đi."
Bị Mark dọa cứng đơ, sau khi Ngu Đạt nghe được đáp án mà Mark tự mình não bổ liền động động cổ tay, trong lòng lau một trận mồ hôi.
"Ân" Ngu Đạt chột dạ gật đầu "Con sẽ không rời đi thôn vào buổi tối nữa" Cậu cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng của chính mình. Quá không cẩn thận! Tuy rằng trước kia cậu đều là rời thôn thật xa mới luyện tập kĩ năng, cậu tin chắc không gặp phải bất luận người nào, thế nhưng thật không nghĩ tới người còn có thể biến thành động vật. Mặt khác, Mark lại đoán được cậu rời đi thôn là vì luyện tập phép thuật, khó bảo toàn các thôn dân khác sẽ không đoán được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!