Ngu Đạt che dấu nói, "Tớ chỉ là muốn biết, nguyên nhân mâu thuẫn của các cậu, tại sao hai người vừa thấy mặt là lại muốn đánh nhau. Bắt đầu từ lần đầu tiên tớ tại phòng làm việc của hiệu trưởng nhìn thấy giáo sư, các cậu chỉ cần là nhắc tới đối phương, đều là một biểu tình khó có thể chịu đựng đối phương."
Sirius xoang mũi trong phát ra một tiếng hừ, hắn bắt đầu nói, "Snape là một tên quỷ vô cùng lôi thôi bẩn thỉu."
Người này lại bắt đầu trở nên chua ngoa, làm Ngu Đạt đột nhiên ý thức được hướng đối thủ một mất một còn thời học sinh để hỏi về đối tượng mà cậu có hảo cảm thực sự là một quyết định vô cùng ngu xuẩn và sai lầm.
Sirius bắt đầu đối Snape từ đầu đến chân từ trong đến ngoại phê bình, không một câu là lời hay, "Hắn cay nghiệt đến cực điểm, thậm chí quá phận tò mò, rất nhiều đồ vật mà hắn không nên tò mò, hắn càng muốn duỗi cái mũi to của hắn không ngừng tìm tòi nghiên cứu, không hề biết cái gì gọi là một vừa hai phải!"
Sirius nói tới đây cười lạnh một chút.
"Được rồi." Ngu Đạt khô cằn nói, "Cám ơn cậu cung cấp tin tức."
Làm cho cậu hiểu thêm một sọt khuyết điểm của người mà cậu thích. Thật may mắn Snape hiện tại đã thành thục, những cái khuyết điểm hoàn toàn bởi vì tuổi trẻ kia đã khong còn nữa.
Ít nhất không cần ta về sau mới phát giác ra những điểm không xong của đối phương, cậu vừa khổ sở vừa vui sướng nghĩ.
Ngu Đạt hít mạnh một hơi, có lẽ cậu hẳn là hướng Remus hỏi thăm. Chính là Remus gần đây có chuyện gì, cũng không có đến số 12 quảng trường Grimmauld, cho nên cậu mới hỏi Sirius. Sự thật chứng minh, cậu hẳn là có chút kiên nhẫn.
"Nói chuyện khác đi." Ngu Đạt không thể không tại thời điểm Sirius dừng lại lấy hơi, đánh gãy cái đề tài không xong này.
"Nói cái gì?" Sirius tiếc nuối.
"Chính là… Ngài ấy trong lúc đi học có nói qua luyến ái không? Hắn vẫn luôn là độc thân?" Ngu Đạt làm bộ như hoàn toàn bởi vì tò mò mới đối vấn đề này có nghi vấn.
Đáng tiếc cậu vẫn là quá non, bởi vì tuổi trẻ còn không am hiểu che dấu, càng có lẽ là biểu hiện diễn xuất của cậu quá kém. Bởi vì động tác của Sirius khựng lại, hắn buông xuống cánh tay đang ôm trước ngực, ngồi ngay ngắn trên cửa sổ.
Hắn tìm tòi nghiên cứu nhìn Ngu Đạt.
Ngu Đạt ngay từ đầu còn có thể trấn định nhìn hắn, nhưng là nhìn nhau trong chốc lát, một cỗ thẹn thùng từ đáy lòng nảy lên, làm cậu ngại ngùng quay đầu đi, tầm mắt nhìn đến Buckbeak bên cạnh.
"A! Merlin tất!" Sirius tức đến khó thở, "Cậu đây là cái gì ánh mắt! Tại sao có thể thích một tên gia hỏa kém cỏi như vậy?!"
"Ngài ấy cũng không phải kém cỏi như vậy." Ngu Đạt nhỏ giọng phản bác.
Sirius nổi giận đùng đùng tiêu sái đến trước mặt cậu, vươn tay nắm bắt đầu vai cậu, trịnh trọng nói: "Hãy nghe tớ nói, cậu thích ai đều được, chính là người kia không thể! Hắn thật sự không xứng với bất cứ người nào!"
Ngu Đạt không phục nhìn đôi mắt màu xám đậm của hắn, nói rằng: "Vì cái gì không xứng? Tớ cảm thấy Severus rất không tồi, ngài ấy thực tẫn trách, làm việc lại chu toàn, rất có trách nhiệm, lại phi thường dũng cảm."
"Dũng cảm?" Sirius bất khả tư nghị nhìn cậu nói: "Cái người nhát gan!"
Ngu Đạt cau mày bất mãn nói: "Đương nhiên dũng cảm, phải biết làm một cái gián điệp hai mặt, cũng không phải cần gan dạ sáng suốt sao? Nếu giáo sư không dũng cảm, sớm đã bị Voldemort phát giác."
Sirius hừ lạnh một tiếng: "Tớ ngược lại cảm thấy đây không phải là dũng cảm, mà là hắn am hiểu nói dối!"
Ngu Đạt trong lòng một trận tức giận, cậu biết này hai người này không thể chịu được nhau, nhưng là cũng không thể không nhìn ưu điểm của đối phương như vậy, liều mạng bày ra khuyết điểm của đối phương.
Chính là, mâu thuẫn giữa hai người tồn tại đã lâu, oán hận chất chứa nồng đậm, không thể giải quyết chỉ bởi một người mới nhận thức bọn họ chưa đến một năm như cậu.
Sirius cho cậu tẩy não, Ngu Đạt không thể không đau đầu nghe.
"Dù sao, vô luận như thế nào, hắn không được!" Sirius nói như đinh chém sắt.
Mặt Ngu Đạt không đổi sắc nhìn hắn, Sirius dương lông mày, mở to mắt, cực lực muốn cho Ngu Đạt nghe theo hắn.
"Tớ không cần thiết phải nghe lời cậu." Ngu Đạt cảm thấy không có biện pháp cùng Sirius câu thông, cậu xoay thân đi ra ngoài, "Đúng rồi, chuyện này, cậu phải giúp tớ giữ bí mật, tớ cũng không muốn làm cho những người khác biết."
"Tớ đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, thẳng đến khi cậu thay đổi chủ ý, không có bất cứ người nào biết!" Sirius căm giận nói.
A! Merlin! Ngu Đạt tại sao có thể thích tên gia hỏa đáng ghét kia, cậu là bằng hữu của hắn, tại sao có thể thích cái tên đối thủ của hắn chứ. Tốt nhất Ngu Đạt có thể sớm một chút thay đổi chủ ý, hắn là có thể lấy cái này đi cười nhạo tên Snivellus kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!