Chương 49: Hỏi thăm

Cậu đã từng ở một nơi nào đó nhìn thấy một câu, thích ngươi là chuyện của ta, cùng với những người khác không quan hệ.

Ngu Đạt cảm thấy chính mình hiện tại phi thường đồng ý những lời này, cậu có thể đối một người sinh ra hảo cảm, cũng có thể chôn ở trong lòng không nói. Một mình hưởng thụ cảm thụ đươn phương yêu mến, có lẽ khoái hoạt vui vẻ, có lẽ thống khổ khổ sở. Mà hết thảy những cái này, người kia sẽ không biết.

Snape cũng không giống như là một đối tượng thực tốt. Cậu biết hắn vẫn là độc thân, cậu cũng không xác định chính mình là loại hình mà đối phương thích.

Mà hiện tại, Ngu Đạt chính là biểu hiện hết thảy như thường, giống như cái gì đều không có phát sinh, cũng không có bất luận cái gì thay đổi.

Chậm rãi chờ đợi thời gian trôi qua, làm phần hảo cảm này biến thành loại tình cảm càng thêm khắc sâu, hoặc là giống như một đoạn thầm mến, tại một ngày nào đó đột nhiên biến mất.

Điều mà cậu có thể làm đối với đối tượng mà cậu sinh ra hảo cảm cũng chẳng qua là tăng mạnh hệ số an toàn của đối phương, pháp bào chính là vì nguyên nhân, bị cho là lễ vật giáng sinh bị đưa ra ngoài.

Cái bố giáp này mang một màu sắc khói bụi là sự tương giao giữa hai màu đen và xám, rất phù hợp với phong cách điệu thấp của Snape, thâm trầm mà không chói mắt.

Ngu Đạt thấy Snape cởi áo choàng ra vẫn mặc một bộ quần áo bình thường như vậy, không khỏi thất vọng hỏi ý kiến.

Snape nhướng mày, trào phúng nói: "Chỉ sợ ta còn chưa có thói quen tại thời điểm thông thường cũng muốn mặc một bộ lễ phục hoa lệ như vậy nơi nơi chạy loạn."

Ngu Đạt giật mình nhìn hắn, nói: "Đó chính là thông thường quần áo, như thế nào chính là lễ phục?"

Snape nghiêm túc nhìn cậu một cái, phát giác cậu có thể là thật sự nghĩ như vậy, mới chậm rãi nói: " Tiêu chuẩn hằng ngày của Ngu tiên sinh, theo tiêu chuẩn hằng ngày của thế giới chúng ta có nhiều bất đồng. Trong mắt của ta, kiện lễ phục kia chính là tiêu chuẩn yến hội."

Ngu Đạt bả vai cúi xuống dưới, cậu uể oải nói: "Ngài bình thường không mặc nó, chờ đến khi gặp được nguy hiểm lại thay liền không còn kịp rồi."

Phải biết Snape cũng không như là cậu có thể trực tiếp đổi trang bị trong hệ thống game, khi gặp được nguy hiểm thì làm gì có thời gian cho hắn thay quần áo a!!!

"Cám ơn ý tốt của cậu." Snape ánh mắt phức tạp nhìn cậu, thanh âm trầm thấp hòa hoãn nói: "Đó là một bộ áo choàng phù thủy vô cùng cường đại."

"Ngài mặc rồi?" Ngu Đạt ngẩng đầu nhìn hắn.

Snape gật gật đầu: "Giống như đũa phép kia của cậu, kiện áo choàng phù thủy kia có thể khiến cho người dư thừa tinh lực và ma lực, nhưng là nếu luôn mặc cái quần áo này, thói quen ỷ lại ngoại vật mà không để mắt đến tự thân năng lực, như vậy cũng chỉ có thể tự rước hại mà thôi."

Ngu Đạt nghĩ nghĩ nói: "Tuy rằng ngài nói rất có đạo lý, chính là võ trang cũng là một phần thực lực."

"Ta đồng ý." Snape thản nhiên gật đầu, "Có vũ khí là yêu cầu che dấu mãi cho đến đến thời khắc mấu chốt mới có thể sử dụng."

Ngu Đạt suy nghĩ, Snape trầm mặc không nói. Vừa lúc đó, Sirius xuất hiện, hắn nhìn đến Snape liền hướng lại đây.

"Ngươi tới làm gì?" Sirius không khách khí hỏi.

"Nếu có thể, ta thật sự không nghĩ bước vào nơi này một bước!" Snape chán ghét nói.

"Ha!" Sirius vang dội phát ra một cái âm tiết, "Vậy ngươi có thể lăn."

"Đáng tiếc chính là Dumbledore để cho ta tới, ta nghĩ ngươi không quyền lợi nói lời như thế." Snape khinh miệt nhìn hắn một cái, "Ta tới nơi này đương nhiên là có nhiệm vụ, không giống mỗ ta người, chỉ có thể vô dụng co đầu rút cổ tại cái phòng ở rách nát này."

"Ngươi nói ai vô dụng!" Sirius móc ra đũa phép.

"Sirius!" Ngu Đạt không đồng ý nhìn hắn, "Tớ đưa cậu đũa phép cũng không phải là để cậu làm cái này!"

Sirius cầm đũa phép đúng là lễ vật giáng sinh Ngu Đạt đưa hắn, một cái đũa phép cố ý định chế, dựa theo thuộc tính của cái đũa phép trước kia của hắn mà làm ra. Đây chính là cậu dùng con cú mèo trong trường học bay đến tiệm đũa phép ở Đức đặt hàng, bởi vì Ollivander có thể dựa theo tính chất mà đoán ra chủ nhân của đũa phép nên Ngu Đạt cũng không dám tìm hắn làm.

Tầm mắt của Snape ở trên đũa phép mới của Sirius liếc một cái, Sirius đũa phép hướng về phía hắn khoa tay múa chân một chút, mới hừ một tiếng bắt nó thu hồi.

"Cậu đi gọi Harry xuống dưới." Snape quay đầu nói.

Ngu Đạt thế mới biết, Snape là vì Harry Potter mới đến, tâm tình của cậu có chút suy sụp, nhưng là trên mặt lại vẫn là trấn định gật đầu, quay đầu đi đến phòng khách tầng hai gọi người.

Harry đang cùng Ron chơi cờ phù thủy, nguyên bản rất vui vẻ, sau khi nghe Ngu Đạt nói Snape tìm y bật người liền biến thành một bộ dáng gặp quỷ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!