Chương 45: Trận đấu

Sau đó Snape như là tìm được thú vui mới, cách một tuần đều tại thời gian cấm đi lại ban đêm đưa Ngu Đạt đến phòng học không kia tiến hành huấn luyện quyết đấu.

Ngu Đạt dưới sự áp bức tàn phá của hắn, rốt cục cũng có thể hịc được phương thức chiến đấu di động.

Cậu không thể dùng ma pháp công kích không cần đọc thần chú —— mục sư cũng chỉ có "chân ngôn thuật: đau" cùng "chân ngôn thuật: diệt", còn có phệ linh dịch bệnh có thể tạo thành thương tổn phép thuật là có thể phóng ra ngay, những thứ khác không phải muốn đọc thần thú thì chính là yêu cầu dẫn đường. Thần thánh tân tinh tuy rằng cũng là phóng ra ngay, nhưng là tại tình huống đơn độc đánh nhau thì không có nhiều tác dụng. Hiệu quả ma pháp của "Chân ngôn thuật:

đau" cơ hồ cùng với thần chú toàn tâm đoan cốt—

-một trong ba loại thần chú không thể tha thứ của phù thủy thế giới này—

-không có gì khác nhau, đều là làm người tại linh hồn cảm giác đến thống khổ, làm người ta khó có thể thừa nhận đau đớn. "Chân ngôn thuật: diệt" là một cái kĩ năng giết chết địch nhân cũng đồng thời tự tổn hại đến lượng máu của mình, mà phệ linh dịch bệnh trực tiếp chính là một loại ma pháp bệnh tật, khẳng định cũng sẽ không làm người cảm thấy thoải mái.

Cho nên, ba loại ma pháp công kích không cần chú này cậu không thể sử dụng trên người Snape, cậu cũng không biết lượng máu của đối phương là bao nhiêu, vạn nhất một cái không cẩn thận giết chết hắn, tại cái thế giới mà thuật hồi sinh không có tác dụng này, tội của cậu là vô cùng nghiêm trọng. Cậu cũng không muốn lại có thêm một người chết vì cậu.

Vì thế, cậu liền không ngừng ném thuật khôi phục lên người Snape. Cho nên sau đó sắc mặt của Snape không còn vàng như nến như trước kia nữa. Trước kia cậu còn không biết sử dụng thuật khôi phục trong một thời gian dài có thể làm sắc mặt đối phương hồng hào khỏe mạnh. Mà ngay cả Snape đối với cái hiệu quả này đều thực không lời gì để nói kiêm kinh ngạc.

Thời gian bay nhanh trong sự bận rộn cùng khẩn trương học tập, huấn luyện, đến khi Ngu Đạt ý thức được, tháng mười mưa rền gió dữ mãnh liệt đã đi qua, bây giờ đã bắt đầu sang tháng mười một lạnh lẽo.

Bên trong lò sưởi trong kí túc xá của Ngu Đạt bắt đầu cả ngày không ngừng đốt lửa, mà làm cậu ngạc nhiên chính là, Sirius cung không có hé ra đầu từ trong lò sưởi. Đại khái Umbridge theo dõi quả thật nghiêm ngặt, làm gia hỏa chuyên di chui chỗ trống như Sirius cũng không có cách nào trộm sử dụng phi lộ võng liên hệ người bên trong Hogwarts.

Tại một ngày thứ bảy rét lạnh, trận đấu tranh cúp Quidditch của năm học cũng đã bắt đầu.

Ngu Đạt đối trận đấu Quidditch chính là tò mò đã lâu, từ khi cậu tỉnh lại đến bây giờ còn không xem qua một trận nào của cái loại trò chơi làm cho cả thế giới phù thủy lâm vào điên cuồng này.

Mark bởi vì muốn mở cửa tiệm, cho tới bây giờ cũng không có dẫn cậu nhìn trận đấu của các câu lạc bộ. Mà Ngu Đạt cũng chỉ có thể ở trên "Nhật báo tiên tri" nhìn những ngôi sao ở trên chổi bay tới bay lui.

Phải biết, phóng viên thể thao của bọn họ thực sự là không xong.

Mà sau khi vào Hogwarts làm học sinh đề cử, cơ hồ mỗi tuần đều có người bởi vì đùa giỡn mà đem mình hoặc là người khác đưa vào trong phòng chữa bệnh, nơi này tuyệt đại bộ phân đều là đội viên Quidditch của Gryffindor cùng Slytherin Quidditch và người hâm mộ của bọn họ.

Không khí giương cung bạt kiếm của hai học viện này càng làm Ngu Đạt tò mò.

Cứ việc bốn học viện đều đi sân Quidditch huấn luyện, đáng tiếc Ngu Đạt bởi vì các loại sự tình nên một lần cũng không có đi.

Mà theo sự bắt đầu trận đấu giữa hai học viện này, các học sinh đem mâu thuẫn chuyển đến trên sân đấu, phòng chữa bệnh rốt cuộc cũng thanh tĩnh.

Ngu Đạt nói với Poppy. Pomfrey rằng: "Hôm nay là ngày diễn ra trận đấu Quidditch, ngài không nhìn sao?"

Poppy. Pomfrey nữ sĩ hướng về phía cậu nở nụ cười, hòa ái nói: "Cháu đi đi, ta còn có chút sự tình phải xử lý."

Ngu Đạt gật gật đầu, dùng khăn quàng cổ thật dày đem cổ của mình bọc lại rồi bước ra khổi tòa nhà, hướng về phía sân thi đấu đi đến.

Ngu Đạt dẫm trên cỏ làm phát ra những tiếng sàn sạt nhỏ, cậu cúi đầu nhìn, nguyên lai bên trên mỗi một cây cỏ đều treo đầy những hạt sương lạnh lẽo.

Ngu Đạt thở ra một hơi, hơi lạnh trắng xóa bay ra.

Cậu ngẩng đầu nhìn âm thời tiết âm u, che tốt khăn quàng cổ đi theo dòng người hướng về sân đấu đi đến.

Học sinh bốn học viện đều có đến xem trận đấu, trừ những người này ra chính là một ít giáo viên, thậm chí Ngu Đạt còn nhìn thấy Snape.

A, đương nhiên, là Slytherin đấu Gryffindor, hắn đương nhiên sẽ đến. Ngu Đạt nghĩ.

Sân Quidditch dĩ nhiên là dùng gỗ dựng lên, thật là có đủ thuần thiên nhiên.

Ngu Đạt không rõ bọn họ vì cái gì không dùng tài liệu chắc chắn hơn, nhưng mà tại sau khi trận đấu bắt đầu, cậu liền hiểu được.

Bởi vì trận đấu thật sự là rất kịch liệt.

Nếu tái tràng dùng xi măng cốt thép linh tinh, cầu thủ thực sự có khả năng sẽ bọ gãy cổ khi gấp tốc phu hành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!